I. BỐ THÍ LÀ PHƯƠNG TIỆN CỨU CÁC ĐẲNG LINH HỒN
Bởi đó, nhiều thánh đã chọn việc bố thí như là phương tiện để cứu các Đẳng Linh Hồn.
Linh mục Raban Mô (Maur) tu viện trưởng Phun Đơ (Fulde) buộc thầy quản lý Êdêla phải bố thí thật nhiều để cầu cho các tu sĩ quá cố. Tuy nhiên, gần như thầy không giúp gì cho người nghèo cả. Cha Raban lại chỉ thị cho thầy, khi có một tu sĩ mệnh chung, phải lấy tổng số tiền, tương đương giá trị 30 bữa ăn của người chết, bố thí cho kẻ nghèo khó để người chết đó được siêu thoát. Thầy quản lý hà tiện không làm như thế hoặc làm cũng rất chậm.
Năm 830, nhiều tu sĩ quá vãng. Êdêla không bố thí cho ai hết vì tiếc của.
Theo lẽ công bằng của Chúa, thầy bị phạt vì tội bất trung. Một bữa tối kia, thầy cầm đèn đi qua phòng học, thầy kinh ngạc thấy nhiều bạn đồng tu chết, ngồi tại chỗ thường ngồi.
Run như cầy sấy, thầy như pho tượng chết đứng tại chỗ, không nhúc nhích. Một vài tu sĩ mệnh một đến lột áo thầy và lấy roi da đánh tơi bời đến nỗi thầy phải bất tỉnh. Đồng thời họ tuyên bố: “Đồ khốn, hãy nhận hình phạt vì tội hà tiện của anh. Ba ngày nữa anh sẽ nhận một hình phạt khủng khiếp hơn nữa, khi anh xuống mồ với chúng ta. Bấy giờ điều gì người ta làm để cứu giúp anh sẽ để cho những kẻ mà anh đã không làm cho họ”.
Nói đoạn các tu sĩ quá cố biến hết.
Còn thầy Êdêla, sáng hôm sau, người ta thấy dầm dề máu me và nửa sống nửa chết. Cả dòng vội vã chăm sóc thầy. Và khi nói được, thầy kêu lên: “Tôi cần thuốc cho phần hồn hơn thuốc cho phần xác. Các thương tích của tôi không bao giờ lành. Ba ngày nữa, tôi sẽ ra trước tòa Chúa. Xin hãy cho tôi chịu các bí tích sau hết.”
Chịu xong các bí tích, Êdêla yếu dần cho đến khi trút hơi thở cuối cùng.
Nhà dòng liền hát lễ cho thầy và phân phát cho bần nhân các bữa ăn của thầy trong 30 ngày.
Xanh xao và hình dạng biến đổi, thầy hiện ra với cha Raban. Linh mục hỏi
cần làm việc gì cho thầy.
Linh hồn bất hạnh đáp: “A! Các lời cầu nguyện và bố thí của nhà dòng đã cứu giúp nhiều lắm: nhưng con không thể ra khỏi Luyện Ngục trước khi tất cả các anh em con được siêu thoát hết, mà lòng hà tiện của con đã không bố thí để giải thoát họ như họ có quyền. Các bữa ăn trong 30 ngày cha cho kẻ nghèo để cứu giúp con thì họ hưởng hết. Vậy xin cha cho gia tăng lời cầu nguyện và bố thí, nhất là dâng thánh lễ. Con hy vọng với phương thế đó, chúng con được siêu thoát hết.”
Cha Raban thi hành. Một tháng sau Êdêla tái hiện, bận áo trắng, đầy vinh phúc, mặt mày hớn hở, cám ơn nhà dòng và hứa luôn luôn cầu nguyện lại để đền ơn.
II. THA THỨ LÀ PHƯƠNG TIỆN LINH NGHIỆM GIẢI THOÁT CÁC ĐẲNG LINH HỒN
Tại Bôlô (Bologne) nước Ý, Bà Lorelti là quả phụ quý phái. Bà có đứa con một tên là Fasati và là cục cưng duy nhất của bà.
Em này thường đến chơi ở công viên với các bạn đồng tuổi. Ngày kia có một khách lạ đến đó. Khách có vẻ nghịch ngợm ngang tàng: phá phách không cho các em nô đùa. Fasati tức bực xin ông đứng yên.
“Mày muốn tao đứng yên hả!”
Khách vừa nói, vừa tuốt gươm chém em một nhát. Chém thật hay chém chơi, khách sợ hãi, cầm đoản kiếm chạy như điên, chạy cho đến khi thấy cửa mở, đi vào nhà để trốn. Và chính đây là nhà của em bé bị chặt đôi!
Anh ta nhảy ba bốn cấp lên cầu thang lầu và đến phòng bà quả phụ quý tộc.
Thấy anh ta, thấy gươm đầy máu, bà sửng sốt.
Nghe khách van nài, vì danh Chúa, cho được ẩn núp vì người ta đang đuổi bắt, bà cho y trốn ở một nơi thật kín đáo và hứa sẽ không tiết lộ.
Liền đó một toán cảnh sát ập vào nhà bà vì thấy kẻ sát nhân đã chạy trốn vào đó. Họ tìm khắp mọi hóc hẻm trong dinh thự, nhưng chẳng thấy tên giết người.
Khi sắp ra, họ hỏi bà có biết con bà đã bị thằng ác ôn sát hại không. Nghe vậy bà ngã xuống bất tỉnh. Người ta tưởng bà cũng đi luôn với cậu quý tử. Không ngờ vài giờ sau bà lại tỉnh, đầy khí lực, bà phú quý dâng cho Chúa Quan Phòng và noi gương Chúa hấp hối trên Thập Giá, bà tha thứ cho tội nhân.
Hơn nữa, bà quyết làm ơn cho kẻ làm khổ mình: Đến nửa đêm hôm đó, bà cho thủ phạm mượn ngựa để trốn thoát.
Rồi bà đến quỳ dưới ảnh Chúa Giêsu Chuộc Tội, nức nở khóc và cầu nguyện cho con được chóng siêu thoát.
Fasati liền hiện về, sáng như mặt trời, mặt mày rạng rỡ, hạnh phúc và bảo mẹ: “Mẹ yêu dấu, đừng khóc nữa. Đừng buồn phiền cho số phận của con làm gì. Vì nhờ mẹ quảng đại tha thứ theo lòng đạo đức đối với tên sát nhân, con đã ra ngay khỏi Luyện Ngục. Theo phép công thẳng của Chúa, đáng lẽ con phải án phạt lâu năm để thanh luyện các tội đã phạm. Nhưng sự tha thứ của mẹ đã chấm dứt ngay sự đền tội của con”.
Nói đoạn, Fasati biến mất để người mẹ lại tràn ngập hạnh phúc, đã mua cho con được đường tắt lên trời chắc chắn.
III. NHỮNG LỜI NGUYỆN TẮT GIẢI CỨU CÁC ĐẲNG LINH HỒN
Ngày kia một tu sĩ Phan Sinh mình đỏ rực lửa như cục than hồng hiện ra cùng chân phước Côngra (Conrad d’offida) xin cầu nguyện cho nguôi bớt khổ lụy đang chịu trong Luyện Ngục. Thánh nhân liền đọc cho linh hồn tu sĩ một kinh Lạy Cha và lời nguyện tắt: “Chúng tôi cậy vì danh Chúa nhân từ, cho các linh hồn được lên chốn nghĩ ngơi, hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen.”
Người quá cố thấy bớt nóng rất nhiều, và xin ngài đọc lại kinh Lạy Cha và lời nguyện đó, thánh nhân vội vã đọc lại, anh thấy bớt đau khổ hơn nhiều nữa, và van nài: “Xin vì lòng nhân hậu Chúa, xin tiếp tục vì các lời nguyện đó ích cho tôi nhiều lắm”.
Côngra đọc lại đến 100 lần, người quá vãng thay lời van nài, đổi thành lời reo vui biết ơn: linh hồn được giải thoát khỏi lửa Luyện Ngục và lên Thiên Đàng.
LỜI NGUYỆN
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết dùng các phương tiện thần hiệu là bố thí, tha thứ và cầu nguyện tắt để giải thoát Các Đẳng Linh Hồn.