Hội nhập
Ghi danh
11:37 CH
Chủ Nhật
5
Tháng Năm
2024
31 Tháng Mười 20237:00 SA(Xem: 1961)
1. Những ai trung thành phụng sự Mẹ bằng cách lần Chuỗi Mân Côi sẽ nhận được những ơn cao cả. 2. Mẹ hứa sẽ ban những ơn lớn lao và sự che chở đặc biệt cho những ai lần Chuỗi Mân Côi. 3. Kinh Mân Côi sẽ là vũ khí cực mạnh chống lại hỏa ngục, tiêu diệt thói xấu, giảm tẩy tội lỗi và chiến thắng ma quỷ. 4. Kinh Mân Côi sẽ khiến nhân đức và các việc lành phát triển; sẽ đem lại nhiều lòng thương xót của Chúa xuống trên các linh hồn; sẽ rút lòng họ khỏi sự yêu mến thế tục và sự hư ảo của nó, và sẽ dẫn đưa họ đến ước ao những sự vĩnh cửu. Ôi, những linh hồn ấy sẽ được thánh hóa biết bao bởi những ý nghĩa này!
20 Tháng Năm 20218:30 CH(Xem: 5170)
Trong những khó khăn và nguy hiểm, hãy nhớ đến Mẹ – hãy réo gọi Mẹ! Đừng để danh thánh Mẹ rời xa môi miệng bạn. Hãy tưởng nghĩ đến Mẹ luôn luôn! Có Mẹ, bạn sẽ không lạc lối. Được Mẹ chở che, bạn sẽ không sợ gì. Mẹ sẽ dẫn bạn đến với Chúa Giêsu, Đấng Cứu Độ của bạn!”
07 Tháng Mười 20161:17 CH(Xem: 15800)
Ở thành Chieti miền Naple, có một người làm nghề đặt nợ ăn lãi. Y chẳng biết ai, chỉ biết có tiền. Với hạng khổ rách áo ôm y cũng chẳng thông cảm mà còn bóc lột tận xương tủy, chẳng tha. Chúa đã phạt y phải bệnh phong hủi từ đầu đến chân. Bao nhiêu tiền của đổ ra để uống thuốc cũng đều vô ích, tiền mất tật mang. Không còn trông được người thế gian cứu chữa, Y chạy đến Đức Mẹ Loretta và vẫn tha thiết xin Mẹ cứu chữa rồi sai người bỏ vào hòm tiền khấn nơi bàn thờ Đức Mẹ một trăm đồng vàng.
KHÁCH THĂM VIẾNG
100,000

CÁI NGẮN NGỦI CỦA MỘT ĐỜI NGƯỜI

03 Tháng Tám 20156:27 CH(Xem: 27414)

CÁI NGẮN NGỦI CỦA MỘT ĐỜI NGƯỜI

Cảm nghiệm về sự ra đi đột ngột của một người bạn.

Thời gian còn trai trẻ, mỗi khi đọc hay nghe ai đọc câu
“Hạnh phúc người để luôn giờ chết trước mắt và ngày ngày dọn mình sẵn luôn” (Imt 23:15)
tôi đều thấy khó hiểu và cho rằng câu nói chẳng có nghĩa lý gì!
Con người ta, nhất là trong lứa tuổi mới lớn với tầm nhìn về tương lai đầy hứa hẹn mà lại để cái chết trước mặt mà suy ngắm thì còn nghị lực, còn khả cat buinăng gì nữa để mà tiến tới. Một câu nói, một tư tưởng bi quan, chán đời, chỉ phù hợp cho những người già nua, bệnh tật, và vô vọng.
Và cho đến bây giờ, thỉnh thoảng nghĩ tới câu nói ấy tôi cũng vẫn chưa hoàn toàn nhận ra được ý nghĩa thâm sâu của nó, mà nếu đôi lúc hiểu được thì lại không muốn đối diện với sự thật. Bởi lẽ chết là một cái gì quá đau thương, mất mát, và buồn chán. Nhưng như một định luật, muốn hay không muốn con người vẫn phải đối diện với sự thật phũ phàng này!

Qua sự ra đi đột ngột của Thái ở tuổi 54, tôi lại có thêm một dữ kiện để thêm vào những lý lẽ cho sự suy nghĩ về cái ngắn ngủi của cuộc đời. Về giá trị cuộc sống, và những gì mà con người có thể làm cho mình và cho tha nhân trong khoảng thời gian ngắn ngủi ấy.

Mẹ chết chưa đủ 100 ngày, nay đến Thái. Tin Thái qua đời còn đang nóng bỏng, lại được tin một người bạn khác phải vào bệnh viện. Và sáng nay lại tham dự thánh lễ an táng cho một người nữa. Trẻ và già. Khỏe mạnh và bệnh tật. Sống và chết. Không thể ngờ được tại sao những biến cố này lại xẩy ra dồn dập như thế. Tự nhiên, tôi cũng cảm thấy lo sợ. Không biết lúc nào đến lượt mình?!

Suy nghĩ về sự chết, tôi bỗng nhớ lại câu truyện mà tôi đã trao đổi với một người quen sau thánh lễ an táng của cụ bà sáng nay.
Câu truyện xoay quanh một bác sỹ hồi hưu, yếu đuối, và tâm trí xuống dốc mỗi ngày một nhiều hơn.
Bà sống cô độc trong một chung cư, và bị bao vây bởi một số người thân. Sự bao vây được hiểu là không do lòng tốt mà là lợi dụng, và có lẽ những người ấy đang chờ đợi phần gia tài còn lại của vị bác sỹ này. Câu truyện đã kết thúc với quyết tâm của tôi và người đối thoại là, cần phải sống sao trong lúc tuổi còn trẻ, và cần phải làm gì cho mình, cho đời khi thời gian còn được phép. Đợi cái chết bất ngờ đến, hoặc đợi lúc tuổi già không còn kiểm soát được mình nữa thì dù có muốn cũng không làm được gì, cũng không cứu vãn được tình huống.

Nhưng giữa cái chết của một người trẻ, một người cao niên, và giữa cơn bệnh đang đe dọa mạng sống của người bạn trung niên, tôi muốn hướng tầm nhìn và suy tư của mình về với thực tại cuộc sống, về những gì mà mình có thể làm để nâng cao giá trị và hạnh phúc hôn nhân của chính mình. Những lời sau đây của Phượng đã tâm sự sau cái chết của Thái khiến cho điều suy nghĩ của tôi càng thêm vững vàng:

“Lúc này em cảm thấy trống vắng và rất cô đơn. Em nhớ những ngày bên anh Thái. Em nhớ cả những lúc vợ chồng giận hờn và cãi vã nhau. Và giờ đây, em không ngờ chính những giây phút ấy cũng là những giây phút mà chúng em có được bên nhau. Bây giờ lái xe một mình, đi lại con đường mà lúc trước khi anh Thái còn sống lái, ngồi bên em vẫn cằn nhằn, chỉ chỏ lái đường này, đường khác. Thế mà bây giờ tự nhiên, em chỉ thích lái trên những con đường mà anh Thái đã lái, đã đi trước.”

Hoặc như vị bác sỹ hồi hưu kia, nếu có làm một phân tích tâm lý về bà, về những gì bà đang hiện suy nghĩ nhiều nhất lúc này, chắc chắn người ta sẽ khám phá ra đó là một chân trời kỷ niệm của những ngày tháng cũ. Những ngày tháng bên người chồng, bên những người con. Những ngày tháng trộn lẫn giữa cãi vã, giận hờn, khó chịu và hạnh phúc như chính tôi đã có lần được nghe bà tâm sự trước đó khi đến thăm bà. Hôm đó, sau những lời lẽ chào hỏi, bà đã dẫn tôi đi khắp phòng khách của bà chỉ chỏ và nói huyên thuyên về những tấm hình mà bà đã chụp hồi còn thanh xuân với người chồng quá cố. Những tấm hình mà bà mỗi ngày không ngừng nhìn ngắm và trân quí. Nhất là lọ tro cốt người chồng của bà mà bà vẫn giữ trong nhà đặt trên một nơi trang trọng.

Hoặc như vợ người bạn của tôi, hơn một tháng nay suốt ngày đêm luôn luôn ở bên giường bệnh của chồng, lau mặt, bóp chân tay, còn miệng thì lâm râm cầu khấn cho chồng mau bình phục.

Nhưng câu hỏi được nêu ra là trong những ngày tháng bên nhau liệu có ai biết trân quí món quà mà Thượng Đế đã ban cho mình không?
Món quà mà cũng chính mình lựa chọn và yêu thích?
Có chứ. Yêu lắm chứ. Thương lắm chứ. Hạnh phúc lắm chứ.
Nếu không sao gọi là chồng, sao gọi là vợ, sao gọi là người anh yêu, người em thương.
Và dĩ nhiên, trong chân trời yêu thương, lãng mạn và hạnh phúc ấy chắc chắn cũng đôi lúc vẩn lên những áng mây đen của giận hờn, của bất hòa, của khó chịu và của những ý nghĩ muốn vứt bỏ đi cho xong một gánh nặng!

Giải thích làm sao đây?
Dễ hiểu mà: “Yêu nhau lắm, cắn nhau đau”. Định luật tình yêu là thế.
Khi yêu lắm, thương lắm thì ai cũng cứ tưởng rằng mình là người số một, người đầu tiên, người không thể thay thế trong hành trình chồng vợ.
Chính do ý nghĩ “tự tôn”, suy nghĩ “một chiều” ấy mà nảy sinh những khác biệt, và hậu quả là khó chịu, là đau đớn lòng nhau.
Đời mà! Giả như không có những giây phút giận hờn, khó chịu, mệt mỏi với nhau ấy họa may mấy ai nhận ra tình yêu của nhau.
Thì ra, ẩn sau những áng mây đen vần vũ kia là mặt trời tình yêu nóng bỏng.
Và những giây phút giận hờn, cãi vã, khó chịu ấy cũng đóng vai trò rất quan trọng trong toàn bộ hạnh phúc tình yêu của hôn nhân.

Suy nghĩ về cái ngắn ngủi của cuộc đời, về thời gian con người có với nhau trên hành trình hôn nhân gia đình, phải đem chúng ta đến một cái nhìn tích cực. Nó sẽ giúp chúng ta biết trân quí những giây phút bên nhau.
Những bữa cơm gia đình thân mật, những buổi trưa hè nóng bức, cũng như những buổi tối ấm cúng bên nhau.
Những lúc vợ chồng cùng hòa thuận thương yêu nhau, cũng như những lúc bất hòa và khó chịu.
Những lúc thành công cũng như những lúc thất bại.
Chúng là những sắc mầu đen, đỏ, trắng, vàng, hồng, nâu, xanh, xám trong một bức tranh mà nếu thiếu bất cứ một chấm phá nào cũng làm cho bức tranh mất đi giá trị và nét đẹp nghệ thuật của nó.
Tóm lại, nếu suy về sự chết giúp ta sống cho ý nghĩa cuộc đời, thì những suy nghĩ về những giây phút ngắn ngủi của cuộc đời cũng đem lại cho vợ chồng những động lực mới giúp vượt qua những bất hòa, những thử thách, kể cả những đau thương gây ra do những bất đồng và khác biệt về tâm lý, về tâm sinh lý, về học thức, về tôn giáo, về ảnh hưởng giáo dục gia đình để tình yêu ngày càng thêm khăng khít, và nồng nàn.
Tôi muốn khép lại những suy tư của mình bằng một tư tưởng sau đây: 

Đừng than phiền, đòi hỏi quá nhiều...
Mai đây, chưa biết những gì ... sẽ tới !
Quy luật “Vô thường” luôn đúng ...
Xin đừng phí phạm hạnh phúc trong tay !

Trần Mỹ Duyệt

05 Tháng Hai 20219:43 CH(Xem: 5599)
"Chúa muốn liên lạc với từng linh hồn, trong lúc ấy, tất cả các thánh đều hiệp thông dâng lời hát ca ngợi tình yêu vĩnh cửu, chúc tụng và vinh danh Thiên Chúa là Đấng Tạo Hoá và cũng là Đấng Cứu Thế. Hãy tin vào giáo hội nhưng đừng tin vào tôi, vì tôi ngu dốt và nghèo hèn. Đây là điều mà tôi tin. Luyện ngục có thể kéo dài hay rút ngắn, tuỳ theo tình trạng ân sủng và mức độ tình yêu của Chúa.”
02 Tháng Hai 202110:55 CH(Xem: 5405)
Tôi thường đọc lại quá khứ đời mình. Có những lúc tôi không hiểu nổi, vì sao tôi lại có thể vượt qua quá nhiều những chông gai, những thử thách. Cuộc đời tôi, biết bao lần xảy ra những hoàn cảnh, những bất hạnh như muốn vùi giập bản thân, như muốn bít mọi lối đường, dường như chỉ còn tăm tối và bế tắc. Nhưng tôi tin, Chúa là Chúa của muôn điều kỳ diệu. Người đã đưa tôi đi qua mọi ngã đường. Người đã hun đúc trong tôi những sức mạnh thần thánh, Người đã lôi cuốn tôi, đến nỗi, dù trải qua muôn chặng đường thương đau, tôi vẫn nhận ra Người là hấp lực duy nhất của đời tôi.
01 Tháng Hai 202110:59 CH(Xem: 6220)
Đừng phá thai, giết người, buôn bán và sử dụng ma túy… Đừng cầu cơ, bói toán, gọi hồn, gieo quẻ, xin xăm,... Đừng kiêng kỵ ngày tháng tuổi tác vớ vẩn ... Đừng tin thế đất, thế nhà, thế mồ mả, thế đồ đoàn nọ kia theo thuật phong thủy theo nghĩa mê tín dị đoan mình thường hiểu... Đừng ăn nói bẩn thỉu tục tĩu... Đừng để con cháu xăm trổ trên thân thể ... Đừng làm đầu tóc xanh đỏ tím vàng một cách lố lăng… Đừng xỏ mũi, buộc chân hoặc đeo các thứ vòng dị hợm… Đừng chơi các trò chơi làm biến dạng khuôn mặt hay thân thể của mình - những trò nói rằng 10, 20, 30 năm nữa dung nhan vóc dáng mình sẽ như thế nọ như thế kia… Đừng dùng mặt trời đen làm biểu tượng trên FB mỗi khi có người thân qua đời, vì đúng là trong sách Khải Huyền có nói đến cảnh đấy trong ngày tận thế, nhưng không bao giờ nó là một biểu tượng của Kitô giáo
10 Tháng Mười 20196:20 CH(Xem: 23206)
Tôi vừa nghe một người bạn kể về cái chết của một người quen như sau: “Anh Joe trước đây là một người ngoan đạo rồi không hiểu vì một lý do nào mà anh trở nên khô khan và không còn giữ đạo nữa. Rồi anh bị bịnh ung thư. Từ khi tìm ra cơn bịnh đến lúc chết chỉ khoảng 10 tháng mà thôi. Có một lần anh hấp hối và lúc đó có một nhóm cầu nguyện đang đọc kinh cầu nguyện cho anh. Bỗng dưng anh chồm dậy và hét lớn: - “Thôi, đừng cầu nguyện nữa !”
13 Tháng Tư 201912:12 CH(Xem: 9609)
Tay cầm nhành lá miệng luôn hát ca, tung hô Chúa ta khúc khải hoàn ca. này muôn cửa hỡi hãy mở cánh cao, đón Vua muôn đời này Người tiến vào. Hoan hô Con Vua Đa-vít, hoan hô Con Vua Đa-vít Đấng nhân danh Chúa mà đến. Hoan hô Con Vua Đa-vít, hoan hô Con Vua Đa-vít Đấng nhân danh Chúa mà đến.
26 Tháng Hai 20194:43 CH(Xem: 13614)
1 : bạn sẽ gặp Thiên Chúa , Mẹ Maria và các Thánh trước khi bạn gặp ma quỷ ! 2: bạn sẽ gặp Thiên Chúa trước khi bạn đối diện các hoàn cảnh trong cuộc sống ! 3: bạn trò chuyện tương giao với Thiên Chúa trước khi bạn trò chuyện với người ta 4: bạn nghe được tin lành từ Trời trước khi phải nghe được tin giật gân dưới đất! 5: bạn đầu phục Ý Thiên Chúa trước khi bạn phải phục theo ý con người !
10 Tháng Mười Hai 20189:09 SA(Xem: 14358)
Ngày hôm sau, có một giọng nói dịu dàng ngọt ngào đánh thức Ngài dậy : “Mở ra đi, Ta ngột ngạt lắm !” Ngài đã cảm thấy bối rối. Sau đó Ngài đến mở kiện hàng đã đem từ Do Thái về. Và kìa, bức tượng đã tuôn huyết lệ
27 Tháng Mười 20188:55 CH(Xem: 14615)
Giáo hội dâng lễ Misa như Chúa đã dạy để “loan truyền việc Chúa chịu chết và tuyên xưng việc Chúa sống lại cho tới khi Chúa lại đến” (Lời tung hô sau tryền phép). Thánh lễ cũng được dâng lên để thờ phượng Chúa, tạ ơn Chúa, đền bù tội lỗi nhân loại và xin ơn phúc cho Giáo Hội và thế giới (Giáo Lý Công Giáo). Lễ vật dâng lên trong Thánh lễ để “tôn vinh Danh Chúa, mưu ích cho chúng con cùng toàn thể Hội Thánh Người” (Lời đáp trước kinh Tiền Tụng).
24 Tháng Mười 201812:00 SA(Xem: 22052)
Trường học vào mùa hè thì tùy theo ai muốn đi học thì đi, không bắt buộc. Luyện ngục là nơi mà chúng ta phải đến để được thanh tẩy khỏi tội lỗi và đền trả những tội vạ do tội ta gây ra. Chúa ban cho chúng ta ơn huệ để trở thành thánh. Chúng ta có thể làm mọi sự tốt lành để trở nên thánh thiện. Vậy hãy tận dụng để thừa hưởng những ơn lành Chúa ban. Sống cách chân chính và luôn cầu nguyện cho các linh hồn ở luyện ngục và cho các tội nhân được ơn hoán cải trước khi chết.
23 Tháng Mười 20186:59 CH(Xem: 10645)
Chúa Giêsu cảnh báo chúng ta về tình yêu thương – vấn đề nghiêm trọng. Ngay cả các tội nhỏ cũng có thể trở thành tội to,giống như thói quen xấu làm hại sức khỏe dần dần,và cuối cùng có thể giết chết chúng ta. Lỗ nhỏ làm đắm thuyền. Vấn đề tâm linh cũng vậy. Tội nhẹ có thể thành tội trọng – khinh tội sẽ thành trọng tội. Đừng bị mắc lừa vì những thói quen tưởng chừng vô hại.