VỀ SỰ PHẢI GIỮ CHO NHẶT NHỮNG ĐIỀU NGƯỜI QUA ĐỜI DẶN LẠI KHI GẦN CHẾT
1. Trong các điều người ta phải giữ chẳng có điều nào ta phải lấy làm trọng và phải giữ trọn vẹn cho bằng những điều người đã chết dặn lại cho ta khi gần sinh thì. Công đồng Tơriđentinô xưa đã truyền dạy các Giám mục phải lo liệu cho người ta giữ cho nhặt những điều kẻ chết đã dặn,
- Như giao nộp ruộng nương của cải của người chết đã dặn cho nhà thờ hay nhà dòng, để nhà thờ hay nhà dòng cầu nguyện cho linh hồn ấy.
- Có công đồng khác lại phạt vạ rút phép thông công những ai chẳng giữ lời kẻ chết đã dặn lại. Những điều công đồng dạy như vậy chứng tỏ rằng : Tội chẳng giữ những điều kẻ chết đã dặn lại, chẳng lấy của cải ruộng nương kẻ đã qua đời để lại mà xin lễ, xin lần hạt cho các người ấy là tội nặng nề biết là dường nào !
- Những kẻ ăn chơi tiêu dùng ruộng nương của cải của người đã chết, mà chẳng xin lễ lần hạt cho kẻ đã chết, là kẻ vô phúc khốn nạn, là lý hình làm khổ ông bà cha mẹ anh em họ hàng đã qua đời.
Những kẻ vô phúc bạc nghĩa ấy dù không bị luật nước trừng trị, thì cũng chẳng khỏi tội trước mặt Đức Chúa Trời đâu.
Vì vậy ta phải xét, hoặc ông bà cha mẹ anh em họ hàng ta có dặn lại cho ta ruộng nương của cải để xin lễ xin lần hạt cho người chăng ?
- Hay là nếu người chẳng kịp làm chúc thư, nhưng khi gần chết người đã dặn đi dặn lại phải lấy phần nọ phần kia ruộng nương của cải của người mà xin lễ xin lần hạt cầu nguyện cho người chăng ?
- Bấy lâu nay ta có giữ đầy đủ những điều đã dặn lại chăng ?
- Có xin lễ, xin lần hạt cho người ngày giỗ ngày chạp, ngày tết như người ta thường giữ chăng ?
- Nếu bấy lâu trước ta chẳng giữ những điều ấy thì từ nay về sau ta phải giữ cho đầy đủ đừng sai điều nào, vì phép công bằng và nhân đức thương yêu buộc ta nhặt lắm.
2. Chẳng những là ta phải giữ, phải làm cho đầy đủ những sự những điều kẻ chết đã dặn lại, mà lại phải giữ phải làm cho mau chóng nữa,
- Để cho linh hồn kẻ đã qua đời được giảm bớt hình khổ và chóng được lên Thiên Đàng.
- Ta càng giãn ra, càng để lâu bao nhiêu, thì càng thêm sự đau đớn, sự khổ sở cho các linh hồn ấy bấy nhiêu.
Giả như ta hiểu cho rõ những hình khổ các linh hồn ở luyện ngục phải chịu đau đớn giữ tợn là dường nào, thì chẳng những là ta chẳng dám giãn sự xin lễ lần hạt cho các linh hồn, mà lại ta sẽ làm hết sức cho được yên ủi giúp đỡ các linh hồn ấy cho mau cho kíp nữa.
Thương ôi ! biết bao là kẻ cờ bạc rượu chè theo tính xác thịt tiêu pha hết của cải, hết phần hương hỏa ông bà cha mẹ anh em để lại, mà chẳng cầu nguyện, chẳng xin lễ lần hạt cho ông bà cha mẹ bao giờ. Những kẻ ấy thật là nhiều lắm chẳng kể xiết !
Về phần ta, ta có để lại tiền nong của cải để anh em con cháu xin lễ cho ta khi ta qua đời rồi, thì phải liệu cho khôn ngoan.
Nếu ta có thể giao tiền bạc ấy cho đấng bề trên để mà xin lễ hậu, đó là phần nhất. Bằng chẳng thể xin lễ hậu được thì ta phải giao tiền nong của cải cho người đạo đức chắc chắn mà cậy nhờ những kẻ ấy xin lễ, xin lần hạt cho ta.
Nếu ta không lo liệu cho khôn ngoan thì ta sẽ phải giam trong luyện ngục lâu năm, lâu tháng chẳng có sai đâu.
• Lạy Chúa, xin Chúa đừng để cho con ngã thua tính hà tiện tham lam đến nỗi cầm giữ tiêu pha của cải ông bà cha mẹ anh em họ hàng để lại cho con để xin lễ, xin lần hạt cho người. Vậy con xin dốc lòng giữ cho đầy đủ, làm cho mau chóng những điều người đã lối lăng cho con, chẳng dám sai lệch điều gì, chẳng dám giãn ra ngày nào. Ôi ! Giả như con có giảm bớt được hình khổ cho các linh hồn ấy hay có cứu các linh hồn ấy ra khỏi luyện ngục thì phúc cho con là dường nào ! Lạy Chúa là Cha rất nhân lành, lạy Đức Mẹ là Mẹ các linh hồn ở luyện ngục, xin thương đem các linh hồn lên chốn nghỉ ngơi muôn đời. Amen.
- THÁNH TÍCH:
Đời vua Carôlô Cả có một người làm quan võ, suốt đời phụng sự vua đi đánh giặc. Khi về già ốm đau gần chết, ông dặn người họ hàng rằng : của cải của tôi hết cả rồi, tôi chỉ còn một con ngựa này, con ngựa tôi vẫn cưỡi đi đánh giặc. Vậy khi tôi chết đoạn, anh hãy bán đi lấy tiền xin lễ cho tôi, anh cũng nên dành một phần làm phúc cho kẻ khó khăn để linh hồn tôi được nhờ. Người anh em ấy xin vâng và hứa sẽ làm như thế.
làm phúc cho kẻ khó khăn như lời quan võ dặn.
Vậy quan ấy chết gần một năm thì hiện về quở trách nặng lời rằng :
- "Mày là thằng tham lam gian dối, mày đã chẳng giữ lời hứa với tao, nên tao phải giam phạt khổ cực thế này suốt một năm nay, nhưng tao bảo cho mày biết :
- Đức Chúa Trời đã định cho mày chết trong tháng này, chẳng những là mày sẽ phải phạt trong luyện ngục vì tội lỗi riêng mày, mà lại phải phạt vì tội của tao nữa."
Người ấy tin lời quan võ nói cho nên sợ hãi kinh khiếp quá sức, vội vàng bán ngựa đi lấy tiền xin lễ, và làm phúc cho kẻ khó khăn, lại đi xưng tội chịu lễ, lo liệu các việc phần hồn phần xác ngay.
Xưa trong nước Italia. có một người giàu có kia có một ngôi nhà ba tầng cao lớn rộng rãi lắm và cho người ta thuê, nhưng chẳng ai ở được vì đêm đêm trong nhà ấy có những tiếng kêu khóc thảm thiết hoặc tiếng xiềng xích kéo lê lệch sệch trên sàn nhà.
Vậy có một người học trò đến thành ấy học, nghe nói nhà ấy bị ma quỷ khuấy khuất nên bỏ không, thì cho là chuyện bày đặt, liền đến xin ở nhờ. Chủ nhà bằng lòng ngay. Người học trò này tính nết bạo dạn gan góc nhưng có lòng đạo đức lắm. Anh xin thày cả làm phép cho anh những cây nến anh dùng để học ban đêm và trông cậy rằng :
- Hoặc ma quỷ có khuấy khuất điều gì thì nến phép sẽ phù hộ anh.
Tối hôm đó dọn đến, anh thắp nến ngồi học vì hôm sau là ngày thi ; đến gần nửa đêm, bỗng anh nghe có tiếng xiềng xích lê trên nền nhà, trước nghe như tiếng ở xa, dần dần nghe rõ hơn, rồi đến lúc như ở cửa phòng anh. Anh lắng nghe không sợ hãi gì, anh định hỏi : ai đấy ? thì cửa mở toang và một người cao lớn gầy gò chỉ có da bọc xương, chân tay quấn đầy xiềng xích kêu loảng xoảng, mắt người ấy trợn ngược nhìn anh trừng trừng.
Anh cất tiếng hỏi :
- Ông là ai ? ông đến đây có việc gì ?
Người ấy không trả lời cứ lẳng lặng bước vào tiến đến chỗ anh rồi ngồi bên cạnh anh. Anh sợ hãi giởn cả tóc gáy, vội vàng thầm thỉ kêu tên cực trọng Giêsu, Maria, Giuse, kêu được một lúc thì thấy bớt sợ và anh lại tiếp tục học như không thấy gì. Lúc anh cầm cuốn từ điển để tra một từ anh không biết, anh lật hết trang nọ sang trang kia mà vẫn không tìm ra, bấy giờ người ngồi bên cạnh bảo anh số trang anh phải mở, anh lẳng lặng làm theo thì tìm được từ anh đang định tìm.
Đến gần sáng, người ấy lẳng lặng đứng dậy ra đi, anh liền cầm nến đứng dậy đi theo xem sự thể làm sao, thì thấy người ấy xuống tới tầng dưới thì biến mất. Anh để nến phép đúng chỗ ấy rồi đi gọi mọi người đến và kể những sự xảy ra đêm qua. Anh xin người ta đào đất nơi ấy thì thấy một xác chết ; Người ta bỏ xác vào quan tài, đón thày cả đến làm phép xác rồi đem ra chôn ngoài vườn thánh.
Chủ nhà cũng vội vàng đi xin lễ xin lần hạt cho linh hồn ấy. Từ hôm ấy, ngôi nhà này được bình an, không còn bị khuấy khuất như trước nữa.
Người ta tin rằng : Đức Chúa Trời tha phép cho linh hồn ấy hiện về như thế để phạt tội chủ nhà, vì ăn tiêu tiền của người chết để lại mà không xin lễ xin lần hạt cho linh hồn ấy bao giờ.

TÍCH CÁC LINH HỒN