Hội nhập
Ghi danh
10:49 SA
Thứ Sáu
26
Tháng Tư
2024
31 Tháng Mười 20237:00 SA(Xem: 1809)
1. Những ai trung thành phụng sự Mẹ bằng cách lần Chuỗi Mân Côi sẽ nhận được những ơn cao cả. 2. Mẹ hứa sẽ ban những ơn lớn lao và sự che chở đặc biệt cho những ai lần Chuỗi Mân Côi. 3. Kinh Mân Côi sẽ là vũ khí cực mạnh chống lại hỏa ngục, tiêu diệt thói xấu, giảm tẩy tội lỗi và chiến thắng ma quỷ. 4. Kinh Mân Côi sẽ khiến nhân đức và các việc lành phát triển; sẽ đem lại nhiều lòng thương xót của Chúa xuống trên các linh hồn; sẽ rút lòng họ khỏi sự yêu mến thế tục và sự hư ảo của nó, và sẽ dẫn đưa họ đến ước ao những sự vĩnh cửu. Ôi, những linh hồn ấy sẽ được thánh hóa biết bao bởi những ý nghĩa này!
20 Tháng Năm 20218:30 CH(Xem: 5112)
Trong những khó khăn và nguy hiểm, hãy nhớ đến Mẹ – hãy réo gọi Mẹ! Đừng để danh thánh Mẹ rời xa môi miệng bạn. Hãy tưởng nghĩ đến Mẹ luôn luôn! Có Mẹ, bạn sẽ không lạc lối. Được Mẹ chở che, bạn sẽ không sợ gì. Mẹ sẽ dẫn bạn đến với Chúa Giêsu, Đấng Cứu Độ của bạn!”
07 Tháng Mười 20161:17 CH(Xem: 15728)
Ở thành Chieti miền Naple, có một người làm nghề đặt nợ ăn lãi. Y chẳng biết ai, chỉ biết có tiền. Với hạng khổ rách áo ôm y cũng chẳng thông cảm mà còn bóc lột tận xương tủy, chẳng tha. Chúa đã phạt y phải bệnh phong hủi từ đầu đến chân. Bao nhiêu tiền của đổ ra để uống thuốc cũng đều vô ích, tiền mất tật mang. Không còn trông được người thế gian cứu chữa, Y chạy đến Đức Mẹ Loretta và vẫn tha thiết xin Mẹ cứu chữa rồi sai người bỏ vào hòm tiền khấn nơi bàn thờ Đức Mẹ một trăm đồng vàng.
KHÁCH THĂM VIẾNG
100,000

LÒNG SÁM HỐI

03 Tháng Mười Hai 202211:52 CH(Xem: 1927)

 

Chỉ những ai khiêm tốn xưng thú, thành tâm sám hối mới mong được ơn cứu độ…

long xam hoi

Có một anh chàng kỵ sĩ dọc ngang bốn biển…và anh ta đã phạm đủ thứ tội tày trời…

 

Một hôm, quá sợ sệt với thảm cảnh hỏa ngục mà ngày xưa cha mẹ anh đã có dịp nói với anh, anh chụp tấm khăn da lên đầu, vớ lấy cây gậy lữ hành và chống đến đập cổng  một nhà Dòng…

 

Một Linh Mục ra gặp anh…Cuộc xưng thú kéo dài như vô tận…Vị Linh Mục không cảm thấy ngạc nhiên bao nhiêu với các thứ tội anh đã phạm, nhưng thái độ của chàng kỵ sĩ đã làm ngài kinh hãi:

· Con yêu dấu, cha cảm thấy vẫn chưa có thể ban xá giải cho con được…Chỉ những ai khiêm tốn xưng thú, thành tâm sám hối mới mong được ơn cứu độ…

 

Phẫn nộ…rồi lo lắng…sợ hãi…Chàng kỵ sĩ cố gắng nài ép:

Cha cứ thử thách con đi…Điều gì cũng được…Con có thể làm tất cả…Nếu cần, con có thể quỳ gối lết từ đây đến Hứa Địa, đến bất cứ nơi nào cha muốn, ngay cả Compostelle, nơi an nghỉ của thánh Gia-cô-bê, người anh em của Chúa và cũng là vị bảo trợ của con…Đầu gối này chấp nhận mòn mỏi, chai cứng như gối lạc đà Ả Rập…Không gì có thể lay chuyển được chí khí sắt đá của con đâu !!!

 

Vị Linh Mục lặng lẽ lắc đầu…

· Hay cha muốn con xông pha chinh chiến, nắm trong tay thanh gươm bách chiến, bách thắng để khuất phục dân ngoại ? Con sẽ đi và sẽ giải phóng Mộ Thánh…Con sẽ mang về đây dâng tặng nhà Dòng một cái gai trên triều thiên của Chúa…

 

Vị Linh Mục kiên nhẫn ngồi thinh lặng…

· Cha phải nói đi chứ…Phải lên tiếng…Phải làm một điều gì đó cho con…Con đã xưng thú tội lỗi rồi…Cha phải giải tội cho con…Con hãi sợ !

· Cha sẽ giải tội cho con, nhưng…hôm nay, cha chưa biết phải làm thế nào cả ! Thôi, con chịu khó sáng mai trở lại…Đêm nay, cha sẽ cầu nguyện, hỏi ý kiến Đức Mẹ xem sao…

 

Chàng kỵ sĩ buồn rầu cất bước… và vị Linh Mục đêm đó đã quỳ cầu nguyện…Đức Maria hiện đến đưa cho ngài một cái bình gỗ nho nhỏ :

· Cầm lấy và đưa cho anh ta…Bảo anh ta rằng : Khi nào nước đầy bình…thì sẽ được tha thứ…

 

Và Đức Mẹ mờ ẩn trong màn sương sớm…Nhìn lại trên tay, vị Linh Mục thấy mình còn cầm chiếc bình gỗ…

 

Trời hửng sáng, với vẻ ngạo mạn xen lẫn một chút muộn phiền, bực dọc, chàng kỵ sĩ đập cổng nhà Dòng…Vị Linh Mục đưa ra cho anh chiếc bình gỗ:

· Con hãy mang cái bình này về…Khi nào đầy nước trong bình, thì tội con sẽ được tha…

Cái gì thế này ? Chỉ đơn giản vậy thôi sao ? Biết bao nhiêu đề nghị anh hùng mà không chọn…lại đi chỉ một công việc dễ như trở bàn tay thế này ???

 

Chạy vội ra dòng suối gần đó, xắn quần lội xuống, anh chàng hí hửng vục cái bình xuống nước…Cái bình vừa được đưa lên khỏi mặt nước : dưới đáy khô rang !!! Nước như từ ngàn muôn lỗ hổng vô hình đã thoát đi đâu mất hết !!! Thử đi thử lại nhiều lần…đến độ bực mình : “Lại một trò mê hoặc !”…Quăng cái bình mỏng manh ấy xuống đất, anh chàng ta nhảy đạp lên trên…Tất cả vẫn như cũ: không một dấu sứt, không một miếng mẻ ! Phẫn nộ, anh chàng quay lại đập cửa nhà Dòng:

· Cái bình của ông ma quái quá…mà tôi lại không phải là một tay pháp sư…Tôi có thể thi gan lao đầu vào gian khổ, chấp nhận vung kiếm giữa sa trường, nhưng lại không thể làm một phép mầu ! Yêu cầu cho tôi một việc khác thích hợp hơn…

 

Vị Linh Mục từ tốn :

· Không cần phải làm được phép mầu…Cứ múc đầy bình nước tất nhiên sẽ được tha…

Và người quay lưng, đóng cổng…

 

· Họ khinh thường ta thế này ư ? Cần gì ! Ta quăng bỏ tất cả những thứ này…Thắng yên, thắt lại đai kiếm…Ta sẽ tiếp tục con đường xưa đã đi…

Nhưng lời dặn dò của người cha…Cảnh lửa đời đời…Anh chàng kỵ sĩ cúi lượm chiếc bình…

 

Lang thang chân trời, góc biển…Mọi vực sâu, mọi ao hồ, sông lạch, biển cả…Chỗ nào có nước là có dấu chân anh ta đi tới…Từ những vùng nước lạnh tanh chết chóc…đến những nơi ngập tràn các thứ cá lạ lùng…Những dòng suối tiên…Những nguồn nước thánh…Chỗ nào anh ta cũng lần mò tìm kiếm…Anh đến cả chỗ Đức Giê-su chịu phép rửa, thăm hỏi những dòng nước có sức đáp ứng mọi ước mơ của con người, thế nhưng cái bình vẫn khô rang, không giữ được dù chỉ một giọt nước ! Tuyệt vọng và tuyệt vọng !!! Có lần anh đã quăng cái bình vào lửa, hy vọng ngọn lửa sẽ thiêu rụi cái vật chán chường ấy đi, thế nhưng nó vẫn trơ trơ ương ngạnh !!! Anh đã muốn chôn nó đi dưới cả núi đá cho khuất mắt, thế nhưng nó vẫn nguyên vẹn, không sứt mẻ!!! Một lần nào đó, quá mỏi mệt, chán nản, anh đã muốn trốn thoát nó bằng cách quăng nó xuống vực sâu thăm thẳm…Nhưng rồi  một sức mạnh vô hình thôi thúc, anh đành phải lần mò từng hốc đá, từng gốc cây…để xuống đáy vực mang nó lên lại !!! Làm và làm tất cả, anh vẫn không thể mất nó…và cũng không thể giữ được một giọt nước nào trong đó cả !!!

 

Thời gian dần trôi…Những ngày…rồi những tháng…qua đi…

Buổi chiều ngày hai mươi bốn, tháng mười hai, trong gió rét se người và với gánh nặng của đau khổ, muộn phiền, một người lữ hành run rẩy dừng lại bên cổng nhà Dòng…Vị Linh Mục không thể nhận ra anh ta được nữa…

· Anh là ai ?Đến đây để làm gì giữa lúc bão táp lạnh lẽo thế này ? Anh có việc gì cần trình bày không, hỡi “người con nghèo khổ của Thiên Chúa” ?

 

Buồn thảm, “ người con nghèo khổ của Thiên Chúa” – anh nghèo gấp đôi : cái nghèo biết mình thuộc về Thiên Chúa đồng thời vẫn không có Thiên Chúa ở với mình – chìa cho vị Linh Mục cái bình gỗ bám đầy bụi cát và trống không :

· Cha có nhận ra cái bình gỗ này không ? Con đã lang thang chân trời góc biển và đã vục nó xuống bất cứ nơi nào có nước…Thế mà một năm qua, cái bình vẫn khô khan ! Hết tất cả rồi…Con sẽ bị kết án đời đời…Con ân hận…ân hận…tất cả những gì con đã làm…con đã gây ra…trong quãng đời quá khứ và thời gian một năm vừa qua…

 

Chàng kỵ sĩ thổn thức quỳ gối : lần đầu tiên trong đời, một giọt nước mắt nóng hổi, ấm áp rơi vào lòng chiếc bình gỗ : cái bình bỗng tràn đầy những giọt nước mới !

 

Và – trong dụ ngôn về “ Hai người lên Đến Thờ cầu nguyện” ( Lc 18 , 10 – 14) – Chúa Giê-su đã nói về “người thu thuế đứng đàng xa, ngước mắt lên trời, đấm ngực…” rằng:

“ Người này về, được giải án tuyên công…”

Sưu tầm

13 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 24399)
Gặp gỡ chính mình để thấy mình là con người bất toàn giống như ai, cũng tìm những vinh hoa, lợi lộc trần thế; từ đó cảm thấy hổ thẹn và xấu hổ với mình, với Chúa và với anh em.
11 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 23183)
Ai sinh ra cũng có nguồn cội, đó là ông bà cha mẹ, uống nước nhớ nguồn ,đạo hiếu nhân bản nhất của người Việt Nam muôn thuở là thước đo của đất nước, của dân tộc. Ai cũng yêu mến cha mẹ mình, có cha mẹ thì có ông bà, có ông bà thì có tổ tiên, có tổ tiên thì có tổ tông nguồn cội. Không ai thấy được nguồn cội của mình, nhưng cũng không ai không biết rằng mình có nguồn cội. Nhưng thường quên mất, vậy dịp tết đến xuân về, người công giáo nhờ được thụ hưởng đức tin đã dành ra ngày mồng 2 tết để cầu nguyện cho tổ tiên của mình. Đây là một việc làm tốt đẹp để giáo dục thế hệ nối tiếp thế hệ có cử chỉ biết kính trọng và biết ơn bậc tiền nhân, gần nhất là bậc sinh thành.
07 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 21937)
“những chọn lựa, những ưa thích và những phán đoán đúng với Tin Mừng một cách trọn vẹn, ngay cả khi Tin Mừng không được nói đến một cách đặc biệt” (Thông Điệp cho Ngày Truyền Thông Thế Giới năm 2011). Một cách đặc biệt và có ý nghĩa để thể hiện bằng chứng như vậy sẽ phải là ước muốn hiến thân mình cho tha nhân bằng cách đưa ra những vấn nại và nghi vấn một cách bền bỉ và trân trọng khi họ đề xuất công tác tìm hiểu sự thật và ý nghĩa sự hiện hữu của loài người. Cuộc đối thoại nơi mạng lưới xã hội về niềm tin và sự tin tưởng sẽ xác định sự quan trọng và thích đáng của tôn giáo trong những cuộc tranh luận công khai và trong đời sống xã hội.
26 Tháng Giêng 201312:00 SA(Xem: 30182)
Gần đây, chúng ta được nghe nhiều tin Đức Mẹ khóc. Đức Mẹ khóc ở Việt Nam. Đức Mẹ khóc ở Sacramento, California. Ở đây, chúng ta không nhận định việc Đức Mẹ khóc ở nơi đây hay nơi kia có thật hay không? Chúng ta chỉ suy nghĩ đến việc Đức Mẹ khóc có lạ lùng không ?
12 Tháng Giêng 201312:00 SA(Xem: 26371)
Lạy Chúa Giêsu, Có những niềm vui. Chúa muốn trao cho chúng con hôm nay, Có sự bình an sâu lắng Chúa muốn để lại.
11 Tháng Giêng 201312:00 SA(Xem: 39651)
Nếu không thật sự hiểu bản thân là người thế nào, ta hảy tự hỏi mục đích, giá trị, nhu cầu của mình là gì. Hãy tôn vinh những ưu điểm của ta, cố gắng không để bản thân bị dẫn dắt bởi ý muốn của người khác. Cuối cùng, hãy khám phá đam mê của mình bằng cách thử những điều mới mẻ, gắn bó với những gì thật sự làm tâm hồn ta xao động. Cuộc đời ta sẽ đi theo hướng mãn nguyện, có ý nghĩa nhất khi ta hiểu được bản chất đích thực của mình và có được những lựa chọn đúng đắn để thực hiện những ước mơ, khao khát của bản thân.
08 Tháng Giêng 201312:00 SA(Xem: 26793)
Ta nhìn thấy được là nhờ có ánh sáng. Đôi mắt là ánh sáng của thân thể.
06 Tháng Giêng 201312:00 SA(Xem: 25614)
Tại sao người ta đang rất muốn có con, nhưng lại nỡ nào vào bệnh viện để phá thai chỉ vì bác sĩ bảo là có nguy cơ em bé bị dị tật, để rồi phải ân hận suốt đời vì tuyệt tự ? Tại sao người ta thề hứa yêu thương nhau, không thể sống thiếu nhau, nhưng rồi khi biết tin có em bé thì lại đưa nhau đến bệnh viện để phá thai ?
06 Tháng Giêng 201312:00 SA(Xem: 25123)
.... khi con người bị chiếm hữu và giam giữ trong những xiềng xích của những thứ mình tích lũy. Chúng ta sợ mất mát, chúng ta sợ thất bại, chúng ta đồng hoá sự đơn giản với mất mát, sự thinh lặng với trống không và chính vì thế mà chúng ta tìm đủ mọi cách để lấp đầy ... Khi tinh thần của chúng ta trở nên nghèo nàn trống rỗng thì dĩ nhiên phút giây hiện tại sẽ chỉ còn là cái độc điệu, buồn chán.
04 Tháng Giêng 201312:00 SA(Xem: 24480)
Đức Thánh Cha hôm đó và khó quên hình ảnh vô cùng cảm động khi vị Giáo Hoàng bước xuống từ một lễ đài cao để ôm hôn một người thanh niên đang hát với tiếng đàn Guitar của mình. Điều gì đã làm cho khung cảnh ấy trở nên khác lạ và giây phút ấy đã trở nên luyến nhớ cho nhiều người?