Hội nhập
Ghi danh
5:56 CH
Chủ Nhật
28
Tháng Tư
2024
31 Tháng Mười 20237:00 SA(Xem: 1842)
1. Những ai trung thành phụng sự Mẹ bằng cách lần Chuỗi Mân Côi sẽ nhận được những ơn cao cả. 2. Mẹ hứa sẽ ban những ơn lớn lao và sự che chở đặc biệt cho những ai lần Chuỗi Mân Côi. 3. Kinh Mân Côi sẽ là vũ khí cực mạnh chống lại hỏa ngục, tiêu diệt thói xấu, giảm tẩy tội lỗi và chiến thắng ma quỷ. 4. Kinh Mân Côi sẽ khiến nhân đức và các việc lành phát triển; sẽ đem lại nhiều lòng thương xót của Chúa xuống trên các linh hồn; sẽ rút lòng họ khỏi sự yêu mến thế tục và sự hư ảo của nó, và sẽ dẫn đưa họ đến ước ao những sự vĩnh cửu. Ôi, những linh hồn ấy sẽ được thánh hóa biết bao bởi những ý nghĩa này!
20 Tháng Năm 20218:30 CH(Xem: 5122)
Trong những khó khăn và nguy hiểm, hãy nhớ đến Mẹ – hãy réo gọi Mẹ! Đừng để danh thánh Mẹ rời xa môi miệng bạn. Hãy tưởng nghĩ đến Mẹ luôn luôn! Có Mẹ, bạn sẽ không lạc lối. Được Mẹ chở che, bạn sẽ không sợ gì. Mẹ sẽ dẫn bạn đến với Chúa Giêsu, Đấng Cứu Độ của bạn!”
07 Tháng Mười 20161:17 CH(Xem: 15739)
Ở thành Chieti miền Naple, có một người làm nghề đặt nợ ăn lãi. Y chẳng biết ai, chỉ biết có tiền. Với hạng khổ rách áo ôm y cũng chẳng thông cảm mà còn bóc lột tận xương tủy, chẳng tha. Chúa đã phạt y phải bệnh phong hủi từ đầu đến chân. Bao nhiêu tiền của đổ ra để uống thuốc cũng đều vô ích, tiền mất tật mang. Không còn trông được người thế gian cứu chữa, Y chạy đến Đức Mẹ Loretta và vẫn tha thiết xin Mẹ cứu chữa rồi sai người bỏ vào hòm tiền khấn nơi bàn thờ Đức Mẹ một trăm đồng vàng.
KHÁCH THĂM VIẾNG
100,000

NGÀY CHÚA ĐÃ LÀM RA

05 Tháng Tư 20215:40 SA(Xem: 4430)
NGÀY CHÚA ĐÃ LÀM RA
“Đây là ‘ngày Chúa đã làm ra’, nào ta hãy vui mừng hoan hỷ!”.
Chua phuc sinhKính thưa Anh Chị em,
“Đây là ‘ngày Chúa đã làm ra’, nào ta hãy vui mừng hoan hỷ!”. Chúng ta vui mừng hoan hỷ vì Chúa Kitô đã sống lại. Qua cuộc khổ nạn, Con Thiên Chúa đã ôm tội ác của cả nhân loại vào trong tử huyệt, nhưng Ngài không còn ở đó; Ngài chôn vùi sự dữ vào lòng đất và chỗi dậy để khởi đầu một sự sống mới. Chúa đã sống lại! Sự ác không phải là tiếng nói cuối cùng, tử thần bị đánh bại; Ngài đã chiến thắng sự chết, trả lại cho nhân loại sự thanh bình của vườn địa đàng, đất trời reo ca.
Nhiều nơi trên thế giới, lễ Phục Sinh đến vào mùa xuân. Đây là thời điểm thiên nhiên tự nó mang đến sự khởi đầu của một cuộc sống mới. Những bông hoa tulips bắt đầu vươn lên khỏi mặt đất im lìm lạnh giá, những chiếc lá bắt đầu nhú trên cành biến khu rừng thành một biển xanh, mặt trời bắt đầu toả sáng với ánh hào quang rạng rỡ, mang theo hơi ấm khi nó mọc lên. Muôn vật tự nó phản ánh vinh hiển và vẻ huy hoàng sự Phục Sinh của Chúa Kitô theo nhiều cách.
Cái chết của mùa đông phản ánh cái chết của Ngài và sự im lặng của ngôi mộ chiều ngày thứ Bảy. Mọi thứ đi vào im ắng; cảnh vật dường như chết đi, cả động vật và côn trùng cũng chìm vào trạng thái ngủ đông với nhiều hình thức bất động khác nhau. Tuy nhiên, vào một thời điểm, khi sự ấm áp của mặt trời toả lan, một lần nữa, thiên nhiên được gọi từ cái chết mùa đông sang sự sống hừng hực của mùa xuân.
Thiên Chúa nói theo nhiều cách, chu kỳ của thiên nhiên là một trong những cách thức dễ thấy nhất. Hơi ấm sẽ trở lại sau mùa đông, thiên nhiên trỗi dậy và trái đất lại ca hát. Vậy nếu Cha Trên Trời chăm chút nâng niu từng tạo vật nhỏ bé đến như thế, thì Ngài còn quan tâm đến việc tái tạo loài người bao nhiêu nữa? Ngài quan tâm đến sự Phục Sinh của Con Chí Ái của Ngài đến mức nào?
Và nhất là, Ngài còn quan tâm bao nhiêu đến việc chúng ta bước vào một cuộc sống mới đã giành cho từng người nhờ sự Phục Sinh của con Ngài? Hãy để vẻ đẹp của tạo vật trở nên dấu chỉ cho chúng ta về một thực tại vĩ đại hơn vô hạn. Hãy để bản thân cuốn hút vào sự mới mẻ được tặng ban trong sự Phục Sinh của Chúa Kitô. Vươn lên có nghĩa là trở nên một tạo vật mới trong Ngài.
Hãy gẫm suy những lời tuyệt diệu này, “Đây là ‘ngày Chúa đã làm ra’, nào ta hãy vui mừng hoan hỷ”. ‘Ngày’ chúng ta vui mừng trong cuộc sống mới mà Thiên Chúa ban cho linh hồn mỗi người là ‘ở đây, lúc này’. Đó là một ngày mới, ngày vinh quang, được biến đổi bởi một con người, một Thiên Chúa, Đấng Phục Sinh, Đức Giêsu Kitô. Cuộc sống mới phải bắt đầu ngay giờ này và phải liên tục trở nên mới mẻ, rạng ngời, khi chúng ta ngày càng đi sâu hơn vào vinh quang của sự Phục Sinh. Hãy suy gẫm về ‘ngày mới’ này, để Ngài ban cho chúng ta điều đó qua quyền năng Phục Sinh.
Anh Chị em,
“Chúa Kitô đã sống lại!” không phải là một công thức ma thuật làm cho các vấn đề tan biến. Không! Sự Phục Sinh của Chúa Kitô không làm điều đó; nhưng thay vào đó, là sự chiến thắng của tình yêu đối với cội rễ của cái ác, một chiến thắng không ‘bỏ qua’ đau khổ và cái chết, nhưng ‘vượt qua’ chúng, ‘đứng trên’ chúng, mở ra một con đường trong vực thẳm, biến cái ác thành cái thiện, và đây là dấu ấn độc đáo cho thấy quyền năng đích thực của Thiên Chúa. Và như thế, ngày lễ Phục Sinh đúng là một ngày tưng bừng hỷ hoan, “Đây là ‘ngày Chúa đã làm ra’, nào ta hãy vui mừng hoan hỷ”.
Trước một thị trấn Áo, tướng Massena bất ngờ xuất hiện với 18.000 quân. Hội đồng thị trấn họp, đầu hàng là câu trả lời duy nhất. Thế nhưng, một cựu quan chức nói, “Hôm nay là lễ Phục Sinh, hãy mừng lễ và cứ để mọi rắc rối cho Chúa, Chúa có cách của Chúa”. Họ cử người đến nhà thờ, xin cha xứ rung chuông báo lễ. Nghe tiếng chuông nhà thờ, quân của Napoléon suy luận, quân đội Áo đã đến giải cứu; họ phá trại và biến mất trước khi chuông của Kinh Vinh Danh ngừng vang lên.
Anh Chị em,
Ngày Phục Sinh là ‘ngày Chúa đã làm ra’. Ngài làm ra lại trời mới đất mới mà con người đã hủy hoại; Ngài nối lại tương quan giữa con người với Thiên Chúa mà Adam đã đánh mất; Ngài giao hoà lại ‘người với Chúa’, ‘người với người’ mà tội đã cắt đứt. Vâng, nơi sự Phục Sinh của Chúa Con, Chúa Cha đã bắt đầu một cuộc sáng tạo mới. Thế nhưng, không phải chỉ hôm nay mới là ‘ngày Chúa đã làm ra’, nhưng mọi ngày là ‘ngày Chúa đã làm ra’; vì thế, chúng ta hãy tưng bừng hỷ hoan. Hãy để cho mình được tưng bừng hỷ hoan, người sống với mình được tưng bừng hỷ hoan. Muốn thế, hãy để mọi rắc rối trong tay Chúa, Chúa có cách của Chúa. Hãy thôi làm điều ác nhưng không ngừng gieo rắc thiện hảo, an bình; hãy là con cái của Đấng Phục Sinh; bớt tìm “những sự thuộc hạ giới và không ngừng tìm kiếm những gì thuộc thượng giới” như thư Côlôssê hôm nay nhắc nhở.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa Phục Sinh, con tạ ơn Chúa đã dùng cái chết đau thương của Ngài mà ‘sinh lại’ thế giới; xin cho con biết sống mọi ‘ngày Chúa đã làm ra’ với ‘tư chất’ của một người con đã được Chúa cứu chuộc: tưng bừng hỷ hoan; và biết ra đi chia sẻ niềm vui ‘được tái sinh’ của mình”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
13 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 24413)
Gặp gỡ chính mình để thấy mình là con người bất toàn giống như ai, cũng tìm những vinh hoa, lợi lộc trần thế; từ đó cảm thấy hổ thẹn và xấu hổ với mình, với Chúa và với anh em.
11 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 23188)
Ai sinh ra cũng có nguồn cội, đó là ông bà cha mẹ, uống nước nhớ nguồn ,đạo hiếu nhân bản nhất của người Việt Nam muôn thuở là thước đo của đất nước, của dân tộc. Ai cũng yêu mến cha mẹ mình, có cha mẹ thì có ông bà, có ông bà thì có tổ tiên, có tổ tiên thì có tổ tông nguồn cội. Không ai thấy được nguồn cội của mình, nhưng cũng không ai không biết rằng mình có nguồn cội. Nhưng thường quên mất, vậy dịp tết đến xuân về, người công giáo nhờ được thụ hưởng đức tin đã dành ra ngày mồng 2 tết để cầu nguyện cho tổ tiên của mình. Đây là một việc làm tốt đẹp để giáo dục thế hệ nối tiếp thế hệ có cử chỉ biết kính trọng và biết ơn bậc tiền nhân, gần nhất là bậc sinh thành.
07 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 21953)
“những chọn lựa, những ưa thích và những phán đoán đúng với Tin Mừng một cách trọn vẹn, ngay cả khi Tin Mừng không được nói đến một cách đặc biệt” (Thông Điệp cho Ngày Truyền Thông Thế Giới năm 2011). Một cách đặc biệt và có ý nghĩa để thể hiện bằng chứng như vậy sẽ phải là ước muốn hiến thân mình cho tha nhân bằng cách đưa ra những vấn nại và nghi vấn một cách bền bỉ và trân trọng khi họ đề xuất công tác tìm hiểu sự thật và ý nghĩa sự hiện hữu của loài người. Cuộc đối thoại nơi mạng lưới xã hội về niềm tin và sự tin tưởng sẽ xác định sự quan trọng và thích đáng của tôn giáo trong những cuộc tranh luận công khai và trong đời sống xã hội.
26 Tháng Giêng 201312:00 SA(Xem: 30186)
Gần đây, chúng ta được nghe nhiều tin Đức Mẹ khóc. Đức Mẹ khóc ở Việt Nam. Đức Mẹ khóc ở Sacramento, California. Ở đây, chúng ta không nhận định việc Đức Mẹ khóc ở nơi đây hay nơi kia có thật hay không? Chúng ta chỉ suy nghĩ đến việc Đức Mẹ khóc có lạ lùng không ?
12 Tháng Giêng 201312:00 SA(Xem: 26384)
Lạy Chúa Giêsu, Có những niềm vui. Chúa muốn trao cho chúng con hôm nay, Có sự bình an sâu lắng Chúa muốn để lại.
11 Tháng Giêng 201312:00 SA(Xem: 39662)
Nếu không thật sự hiểu bản thân là người thế nào, ta hảy tự hỏi mục đích, giá trị, nhu cầu của mình là gì. Hãy tôn vinh những ưu điểm của ta, cố gắng không để bản thân bị dẫn dắt bởi ý muốn của người khác. Cuối cùng, hãy khám phá đam mê của mình bằng cách thử những điều mới mẻ, gắn bó với những gì thật sự làm tâm hồn ta xao động. Cuộc đời ta sẽ đi theo hướng mãn nguyện, có ý nghĩa nhất khi ta hiểu được bản chất đích thực của mình và có được những lựa chọn đúng đắn để thực hiện những ước mơ, khao khát của bản thân.
08 Tháng Giêng 201312:00 SA(Xem: 26803)
Ta nhìn thấy được là nhờ có ánh sáng. Đôi mắt là ánh sáng của thân thể.
06 Tháng Giêng 201312:00 SA(Xem: 25623)
Tại sao người ta đang rất muốn có con, nhưng lại nỡ nào vào bệnh viện để phá thai chỉ vì bác sĩ bảo là có nguy cơ em bé bị dị tật, để rồi phải ân hận suốt đời vì tuyệt tự ? Tại sao người ta thề hứa yêu thương nhau, không thể sống thiếu nhau, nhưng rồi khi biết tin có em bé thì lại đưa nhau đến bệnh viện để phá thai ?
06 Tháng Giêng 201312:00 SA(Xem: 25127)
.... khi con người bị chiếm hữu và giam giữ trong những xiềng xích của những thứ mình tích lũy. Chúng ta sợ mất mát, chúng ta sợ thất bại, chúng ta đồng hoá sự đơn giản với mất mát, sự thinh lặng với trống không và chính vì thế mà chúng ta tìm đủ mọi cách để lấp đầy ... Khi tinh thần của chúng ta trở nên nghèo nàn trống rỗng thì dĩ nhiên phút giây hiện tại sẽ chỉ còn là cái độc điệu, buồn chán.
04 Tháng Giêng 201312:00 SA(Xem: 24488)
Đức Thánh Cha hôm đó và khó quên hình ảnh vô cùng cảm động khi vị Giáo Hoàng bước xuống từ một lễ đài cao để ôm hôn một người thanh niên đang hát với tiếng đàn Guitar của mình. Điều gì đã làm cho khung cảnh ấy trở nên khác lạ và giây phút ấy đã trở nên luyến nhớ cho nhiều người?