Một linh mục có lòng sùng kính Mẹ Sầu Bi đặc biệt hay ở lại sau Thánh Lễ để suy gẫm sự thương khó của Đức Mẹ và dùng khăn lau những giọt lệ từ tượng Mẹ Sầu Bi. Khi ngài bị đau nặng đến nỗi các y sĩ đều bó tay thì ngài thấy một phụ nữ rất xinh đẹp đến bên giường bệnh. Bà an ủi ngài và dùng khăn tay nhẹ nhàng lau những giọt mồ hôi trên trán ngài. Ngay lúc đó ngài thấy mình khỏe hẳn. Ngài hỏi: "Bà là ai mà tử tế với con qúa sức vậy?" "Ta là người mà con đã lau những giọt lệ cho từ bao lâu nay," Đức Mẹ trả lời. Nói xong, Mẹ biến mất.
Trích từ: The Golries Of Mary