SẦU CHUNG
Trăng đêm lén xuống Vườn Dầu
Thầm chiêm ngắm Chúa nguyện cầu cùng Cha
Lời Người quá đỗi thiết tha
Mồ hôi trộn máu rướm ra khắp mình[1]
Quay nhìn bốn phía lặng thinh
Chỉ nghe tiếng gió tụ quanh chỗ quỳ
Môn đồ sau bữa Tiệc Ly
Mơ màng giấc điệp, sá gì Người đâu![2]
Xa xa mấy khóm tinh cầu
Nghiêng mình thổn thức hồi lâu cùng Người
Cành già buông chiếc lá rơi
Âm thầm chia sẻ thay lời ủi an
Trời tuôn đổ ánh trăng vàng
Xuyên ngang khoảng tối lênh lang cõi trần
Khai giòng suối cả, nguồn ân…
Từ tim hồng cháy phừng phừng lửa yêu.
Vân Du
[1] x. Lc 22,44
[2] x. Mt 26,40