LẠY THẦY!
Phút này nhân thế ngủ yên
Thầy quỳ đó… với nỗi niềm riêng mang
Trên cao lạnh ánh trăng vàng
Đêm dường quạnh quẽ sương ngàn dần buông
Cho con thông dự nỗi buồn
Cho con cảm thấu tình thương của Thầy
– “Cha ơi! Giờ đến rồi đây
Được thì xin cất chén này khỏi con
Nhưng xin đừng thuận ý con
Một xin mãi mãi vuông tròn ý Cha.”[1]
Chén Cứu Độ – Chén Giao Hoà
Nghe giòng lệ ấm vỡ oà bờ mi
Lạy Thầy! Giữa phút biệt ly
Con xin cung kính khiêm quỳ lặng chiêm
Mồ hôi quyện máu thành viên[2]
Như chan tưới xuống khắp miền dương gian
Hồng ân cứu độ tuôn tràn
Một giòng suối thánh mênh mang thế trần.
Vân Du
[1]x. Mt 26,39 / Mc 14,36
[2] x. Lc 22,44