Hội nhập
Ghi danh
1:45 CH
Thứ Năm
28
Tháng Ba
2024
BÀI MỚI NHẤT
Còn theo Đức Phanxicô: “Kinh Mân Côi là kinh đi theo tôi suốt đời. Đó là kinh của những người đơn sơ và của các thánh.” Trong phần kết luận, linh mục Amorth nhấn mạnh đến vai trò trọng tâm của Mẹ Maria trong cuộc chiến chống sự dữ. Một cuộc chiến mà cá nhân ngài, trong tư cách là người trừ quỷ ngài đã chạm trán, đối với ngài, đây là cuộc chiến thách đố lớn nhất của thời buổi này.
Và rồi đêm nào cũng thế.. cho đến một lần kia anh tìm được cây thập giá vừa ý nhất, nhẹ nhàng và êm ái nhất, vác về nhà. Nhưng ôi khi nhìn kỹ lại thì ra đó chính là cây thập giá đầu tiên mà Chúa đã trao cho anh ngày nào !
Con xin kính chào quý Tuyên Uý, quý anh chị trong Ban Chấp Hành Tổng Hội Mân Côi. Con mới bổ nhiệm chị Lucia Trần thị Hội làm Hội trưởng MC tại Tp Portland.
KHÁCH THĂM VIẾNG
100,000

365 NGÀY CỦA MỘT NĂM, TA ĐÃ LÀM GÌ VẬY?

24 Tháng Hai 20239:52 CH(Xem: 991)
Câu chuyện Nhà Giả Kim của tác giả Paulo Coelho mãi còn là câu chuyện đẹp và hay. Rất nhiều người bỏ quê lên phố với khát vọng đổi đời, với khát vọng tìm thấy thiên đường.
ban_tay_nang_do40 tuổi, 50 tuổi nhìn lại ngẩn ngơ....
Sau một hành trình gian nan ....
Chợt nhận ra cha mẹ già nơi quê nghèo là cả kho báu ....
Vội vàng quay về thì không còn nữa.
Sáng nay chạnh lòng vì một bệnh nhân 45 tuổi đến khám với lý do mệt mỏi, chán ăn, đi tiểu có kiến bu ....
Kết quả siêu âm: Theo dõi u gan đa ổ, nghi HCC (Hepatocellular carcinoma, ung thư biểu mô tế bào gan).
- Nhập viện nhe anh.
- Không được đâu. Nhà tôi neo người lắm.
- Vợ con anh đâu?
- Mới có vợ mới, nói đúng hơn là bồ nhí, chưa có con. Còn vợ con trước do tôi nhậu quá, họ bỏ đi rồi.
- Cha mẹ anh đâu?
- Ông bà ở quê. Nhưng thôi, nghe tin này ổng bả sao sống nổi.
- Anh thật sự thương họ à?
- Bác sĩ nói gì kì vậy?
- Thế một năm 365 ngày, anh gặp ổng bả mấy ngày.
- Dịp Tết ... nhưng mà hình như loáng thoáng thôi vì bận nhậu với bạn bè, lối xóm ....
Khi bệnh nhân lầm lũi ra về hẹn tuần sau nhập viện, mình lại tiếp tục công việc khám bệnh.
Nếu đúng là ung thư gan đa ổ, mong bệnh nhân chiến đấu để giành lấy những "365 ngày" của sự sống.
Nhưng trong từng 365 ngày đầy khó khăn trước mắt, bệnh nhân sẽ làm gì với cha mẹ, với vợ cũ, với hai đứa con?
Trời ạ! Mình là bác sĩ mà cứ như vậy hoài sao khám bệnh đây?
- Bác sĩ ăn tết vui không?
- Dạ vui, còn cô ăn tết vui không?
- Dạ, nghe lời bác sĩ, cứ kệ bệnh tai biến liệt nửa người đi nên tôi vui.
- Thiệt. Cô có phúc lắm đó biết không? Thường chỉ có người vợ mới chăm sóc chồng dù bất cứ hoàn cảnh nào, còn đằng này, hai năm nay bác sĩ thấy chú chăm sóc cô quá tốt. Chích từng mũi insulin, cho uống từng viên thuốc, dìu từng bước chân đi.
- Bác sĩ, đừng nói vậy. Vợ tôi mặc cảm rồi buồn. Hồi đó bả cực vì tôi lắm. Tôi cũng rượu chè, gái gú dữ lắm. Nhưng bả tha hết.
Chồng bệnh nhân "chỉnh" ngay lời mình nói. Thật ra, mình muốn những bệnh nhân mình nhận ra và đếm những điều may mắn họ đang có được hơn là kể những nỗi đau và làm quá lên về bệnh tật.
Họ về rồi, lòng mình ấm lên một chút!
Nắng bỗng đẹp hơn. Bầu trời bỗng trong hơn.
Mình nhớ có một câu nói rất hay là: Để có được một cái nắm tay ân cần bình an của tuổi già, người ta phải trả biết bao nhiêu bão giông tuổi trẻ.
Ừ thì, tuổi trẻ có thanh xuân rực rỡ như nắng như hoa nên có nhiều lựa chọn, nên nghĩ mình là một vì sao ... Ít ai chịu hy sinh, ít ai cảm nhận được hơi ấm còn quan trọng hơn vẻ đẹp bên ngoài, chân thành còn quan trọng hơn những lời đường mật.
Mái nhà có hơi ấm tình thương mới thành mái ấm.
Thương được thì thương đi, đừng cân đo nữa!

BS CK II NGUYỄN BẢO TRUNG (tuoitreonline)
Ai trong chúng ta chưa bao giờ nghe bạn bè, người thân than phiền mình: “Bạn không nghe tôi gì hết!” chưa? Biết lắng nghe là một nghệ thuật khó khăn, nhưng không phải là không làm được!
Tôi vừa nghe một người bạn kể về cái chết của một người quen như sau: “Anh Joe trước đây là một người ngoan đạo rồi không hiểu vì một lý do nào mà anh trở nên khô khan và không còn giữ đạo nữa. Rồi anh bị bịnh ung thư. Từ khi tìm ra cơn bịnh đến lúc chết chỉ khoảng 10 tháng mà thôi. Có một lần anh hấp hối và lúc đó có một nhóm cầu nguyện đang đọc kinh cầu nguyện cho anh. Bỗng dưng anh chồm dậy và hét lớn: - “Thôi, đừng cầu nguyện nữa !”
Hãy tập thích nghi với những tình huống những người Việt sang đây trước coi thường những người mới sang. Người lao động trí thức coi thường những người lao động chân tay, người giàu khinh rẻ người nghèo…Vì suy cho cùng, đã mang dòng máu Việt Nam thì sống ở đâu cũng đều có những nét giống nhau.
Cuộc đời là một công trình kiến trúc do chính mình tạo nên. Đời sống hiện tại là kết quả của sự tạo dựng trong quá khứ, đời sống ngày mai sẽ là kết quả của sự tạo dựng hôm nay. Hãy xây dựng đời mình một cách đúng đắn!
Có người sống ổn định rồi lại muốn thảnh thơi an nhàn. Có người sống an nhàn rồi lại muốn hưởng thụ vật chất xa hoa. Đạt được điều mình cần là phúc phận, nhưng ham muốn quá nhiều thì lại khiến thân tâm mệt mỏi.
Những ai tham dự Thánn Lễ cách sốt sắng thì sẽ nhận được sức mạnh lớn lao để chống lại các tội trọng. Thiên Chúa sẽ tha thứ mọi tội lỗi mọn mà người ấy đã phạm. (St. Augustine)
Chúng ta tất cả đều có những ngày buồn bã, những ngày chúng ta không thể nào làm gì, không vươn lên được nỗi khắc khoải trong lòng, những ngày bị trạng thái suy thoái đè nặng làm cho chúng ta không thể nói chuyện được với người khác. Có giải pháp nào để vượt lên nỗi buồn và tìm lại được nụ cười không? Thánh Tôma Aquinô đề nghị năm lời khuyên đặc biệt hiệu quả để vượt lên giai đoạn buồn phiền này.
Đời người luôn có: 2 việc không thể đợi, 2 thứ không thể sợ, 2 điều không thể lựa chọn - Nhân gian vô thường, thế sự khó lường, vật đổi sao dời, con người cũng chỉ đang mò mẫm trong cõi nhân sinh. Đời người ngắn chẳng tày gang, vậy thì, có những chuyện nào không thể đợi, không thể sợ, không thể lựa chọn trong kiếp người? - Sinh mệnh như ngọn đèn trước gió, chẳng ai dám tự tin nói rằng ngày mai mình vẫn còn trên thế gian này hay không. Chỉ mới gặp hôm qua mà hôm nay choàng tỉnh, người ấy đã về cõi thiên cổ rồi. Chỉ trong chớp mắt mà âm dương cách biệt nghìn trùng. Thân xác tuy còn đây mà linh hồn đã về nơi xa lắm, vĩnh viễn chẳng có ngày gặp lại. Vậy thì, có những chuyện nào không thể đợi, không thể sợ, không thể lựa chọn trong kiếp người ? Hai việc không thể đợi:
Đừng vì một lời trách móc của con trẻ mà bỏ cuộc. Chúng có thể bất bình với bạn bây giờ, nhưng sẽ cám ơn bạn khi trưởng thành. Ai cũng sợ con mình càng lớn càng hư, càng không biết nghe lời. Nhưng đó không phải là lỗi của trẻ con mà chính là lỗi của các bậc làm cha mẹ. Vậy nên, đây là 10 cách giúp bạn đối phó với nỗi lo này và hãy áp dụng càng sớm càng tốt nhé! Có thể lũ trẻ ghét, nhưng chắc chắn chúng sẽ biết ơn bạn sau này.
Nghe có vẻ rất đáng sợ nhưng thực chất lại rất có ý nghĩa? Bạn thử suy nghĩ kỹ mà xem, bạn hy vọng cuối cùng sẽ có cuộc sống như thế nảo? Giá trị của cuộc sống đã thực hiện được chưa? Có điều con người thường mang theo những nuối tiếc mà chết đi.