Hội nhập
Ghi danh
7:08 CH
Thứ Năm
28
Tháng Ba
2024
BÀI MỚI NHẤT
Còn theo Đức Phanxicô: “Kinh Mân Côi là kinh đi theo tôi suốt đời. Đó là kinh của những người đơn sơ và của các thánh.” Trong phần kết luận, linh mục Amorth nhấn mạnh đến vai trò trọng tâm của Mẹ Maria trong cuộc chiến chống sự dữ. Một cuộc chiến mà cá nhân ngài, trong tư cách là người trừ quỷ ngài đã chạm trán, đối với ngài, đây là cuộc chiến thách đố lớn nhất của thời buổi này.
Và rồi đêm nào cũng thế.. cho đến một lần kia anh tìm được cây thập giá vừa ý nhất, nhẹ nhàng và êm ái nhất, vác về nhà. Nhưng ôi khi nhìn kỹ lại thì ra đó chính là cây thập giá đầu tiên mà Chúa đã trao cho anh ngày nào !
Con xin kính chào quý Tuyên Uý, quý anh chị trong Ban Chấp Hành Tổng Hội Mân Côi. Con mới bổ nhiệm chị Lucia Trần thị Hội làm Hội trưởng MC tại Tp Portland.
KHÁCH THĂM VIẾNG
100,000

Trưởng Thành

08 Tháng Bảy 20165:31 CH(Xem: 8707)


Lúc còn trẻ không biết, cứ nghĩ rằng chỉ một chút thương tổn thôi là bản thân cũng sẽ không chịu đựng nổi...

Nhưng sau khi trải qua mưa gió nhấp nhô trong cuộc sống, mới biết qua những tháng ngày dài đằng đẳng của một kiếp người, thì không có gì là không thể tha thứ, là không thể không buông tay...


Giá như có ai hứa với mình thì tốt biết mấy. Rằng không có việc gì là vô nghĩa. Giá như có điều gì đó như là lời hứa để tin thì tốt biết mấy. Rằng sau quãng thời gian khủng khiếp, bất an, cô độc vì bị ruồng bỏ, sẽ có sự thay đổi nào đó.
Truong thanh

Buông tay không có nghĩa là ngừng yêu. Chỉ là chấp nhận từ bỏ những ảo tưởng về một tình cảm vốn dĩ không thể riêng dành, và một người chưa từng yêu mình như cách mình vẫn huyễn hoặc.

Mỗi khi nhắc về tuổi trẻ, người ta đều nghĩ rằng đó là thời khắc đẹp nhất trong cuộc đời mỗi người, giống như pháo hoa rực rỡ giữa đêm đông lạnh lẽo.

Nhưng họ không biết rằng đó chỉ là với một số người mà thôi. Có những người, thanh xuân giống như hòn đảo cô độc vậy, yên lặng đến đáng sợ, muốn tìm bạn đồng hành mà chẳng thể. Thành ra phải tự mình đối mặt với thế giới này.

Cuộc đời rồi cũng có lúc nỗ lực để làm điều gì đó. Nhưng rồi cũng có lúc cố gắng để không làm gì cả. Tôi cứ nuôi dưỡng thứ tình cảm đó trong lòng, để rồi nhận ra nó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại...Chỉ cần tìm được cái cớ thì bất cứ ai cũng có thể rời đi ...

Khó khăn rồi sẽ qua đi thôi!. Giống như cơn mưa ngoài cửa sổ, có tầm tã cỡ nào rồi cuối cùng cũng sẽ trời quang mây tạnh. Cuộc sống này vẫn tiếp tục từng phút từng giây, dù có hạnh phúc hay bi thương.

Nhanh quá thế, mà buồn cũng quá thế. Chớp mắt xong là đã một đời người. Day dứt lắm những gì từ tuổi trẻ. Chưa kịp làm, hẹn đó, để rồi thôi


                           ~ Sưu Tầm: https://www.facebook.com/sixco.hoahung?fref=ts ~

Hãy vui hưởng cuộc sống, hãy sống như thể con người sẽ không bao giờ chết: đó là thái độ của nhiều người trong chúng ta. Sống như thế là sống không định hướng, sống như thế là sống không mục đích. Thánh Phaolô đã gọi những người đó là những người chỉ biết nhờ cái bụng của mình... Cái chết là cửa để bước vào cuộc sống mai hậu. VÀ cuộc sống mai hậu ấy tuỳ thuộc vào những tích chứa, những xây dựng của chúng ta trong cuộc sống tại thế này. Nếu trong cuộc sống này, chúng ta hướng tất cả mọi hoạt động của chúng ta vào cùng đích ấy, nếu chúng ta hành động, suy nghĩ như thể chúng ta sẽ ra đi tức khắc, thì chắc chắn khi bước qua ngưỡng cửa ấy, chúng ta sẽ không ngỡ ngàng, thất vọng...
Nghệ thuật sống của con người là nét đẹp, là sự khéo léo trong suy nghĩ cũng như hành động. Chính khi, ta làm cho đời ta triển nở là ta đang làm cho phẩm giá con người trở nên đúng nghĩa và xứng với phận người được kêu gọi bước về nguồn nghệ thuật tuyệt đối nơi Thiên Chúa.