Thời gian cứ dần trôi qua với bao buồn vui đọng lại. Nhưng hơn hết, chúng ta vẫn phải viết tiếp giấc mơ đời mình. Có ai đó đã từng nói "Tuổi trẻ mà, cứ rong chơi và làm hết sức đi, để không hối hận khi hoá bụi về già!"
Đừng "Định" và "Sẽ" nữa, hãy "Đang" đi thôi..
Thực ra đường đời có nhiều ngã rẽ bất ngờ mà ta không thể biết trước được. Lòng người cũng khó có thể đoán bao lâu sẽ đổi thay. Đời người thì ngắn, dài tùy số phận trời cho. Vậy ta nên trân trọng những gì tốt đẹp đang diễn ra, hãy chăm sóc và bảo vệ nó, đấu tranh vì nó - cái hạnh phúc mà không dễ dàng gì đạt được sau ngần ấy những trải nghiệm trong cuộc sống.
Có một người duy nhất để thương và nhớ. Có một người duy nhất để khóc và đau. Có một người duy nhất để mãi mãi không thuộc về nhau nhưng cũng chẳng thể nào buông tay được. Có một người như thế, âu cũng là một phước phần cho riêng mình - dẫu có là phước phần đớn đau…
Bạn sẽ trở nên mạnh mẽ...
• Khi bạn chịu đựng được nỗi đau của riêng mình
• Và học cách mỉm cười trước những nghịch cảnh.
Bạn sẽ trở nên dũng cảm...
• Khi bạn tự mình vượt qua những nỗi sợ hãi...
• Và giúp người khác cũng làm được như thế.
Bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc...
• Khi bạn biết cảm nhận được tình cảm của một người...
• Một lời an ủi hay một tin nhắn động viên.
Bạn đã biết chia sẻ...
• Khi bạn dũng cảm quên đi nỗi đau của riêng mình...
• Để hiểu nỗi đau của người khác.!...Và...Đừng quá phụ thuộc vào người khác......
Hãy viết cho mình chữ "Tự"
• Tự yêu thương ...
• Tự hạnh phúc .
• Tự trân trọng !
~ Suy Tam ~