Hội nhập
Ghi danh
12:31 CH
Thứ Năm
25
Tháng Tư
2024
31 Tháng Mười 20237:00 SA(Xem: 1795)
1. Những ai trung thành phụng sự Mẹ bằng cách lần Chuỗi Mân Côi sẽ nhận được những ơn cao cả. 2. Mẹ hứa sẽ ban những ơn lớn lao và sự che chở đặc biệt cho những ai lần Chuỗi Mân Côi. 3. Kinh Mân Côi sẽ là vũ khí cực mạnh chống lại hỏa ngục, tiêu diệt thói xấu, giảm tẩy tội lỗi và chiến thắng ma quỷ. 4. Kinh Mân Côi sẽ khiến nhân đức và các việc lành phát triển; sẽ đem lại nhiều lòng thương xót của Chúa xuống trên các linh hồn; sẽ rút lòng họ khỏi sự yêu mến thế tục và sự hư ảo của nó, và sẽ dẫn đưa họ đến ước ao những sự vĩnh cửu. Ôi, những linh hồn ấy sẽ được thánh hóa biết bao bởi những ý nghĩa này!
20 Tháng Năm 20218:30 CH(Xem: 5106)
Trong những khó khăn và nguy hiểm, hãy nhớ đến Mẹ – hãy réo gọi Mẹ! Đừng để danh thánh Mẹ rời xa môi miệng bạn. Hãy tưởng nghĩ đến Mẹ luôn luôn! Có Mẹ, bạn sẽ không lạc lối. Được Mẹ chở che, bạn sẽ không sợ gì. Mẹ sẽ dẫn bạn đến với Chúa Giêsu, Đấng Cứu Độ của bạn!”
07 Tháng Mười 20161:17 CH(Xem: 15726)
Ở thành Chieti miền Naple, có một người làm nghề đặt nợ ăn lãi. Y chẳng biết ai, chỉ biết có tiền. Với hạng khổ rách áo ôm y cũng chẳng thông cảm mà còn bóc lột tận xương tủy, chẳng tha. Chúa đã phạt y phải bệnh phong hủi từ đầu đến chân. Bao nhiêu tiền của đổ ra để uống thuốc cũng đều vô ích, tiền mất tật mang. Không còn trông được người thế gian cứu chữa, Y chạy đến Đức Mẹ Loretta và vẫn tha thiết xin Mẹ cứu chữa rồi sai người bỏ vào hòm tiền khấn nơi bàn thờ Đức Mẹ một trăm đồng vàng.
KHÁCH THĂM VIẾNG
100,000

SƯỚNG VÀ KHỔ.

03 Tháng Tám 20156:07 CH(Xem: 16954)

SƯỚNG VÀ KHỔ.

Có một đề thi dành cho các thí sinh đau khổ thuộc mọi lứa tuổi như sau: "Bạn hãy chứng minh bạn khổ."

Thí sinh thứ nhất, một người đàn ông chừng sáu mươi, chứng minh: Tôi lớn lên trong một gia đình nông dân nghèo. Bố mẹ tôi quanh năm 'bán mặt cho đất – bán lưng cho trời'. Vì nhà nghèo nên tôi phải nghỉ học sớm để đi làm kiếm tiền mưu sinh. Nghĩ mà tủi thân!...

Thí sinh thứ hai, một phụ nữ trẻ, dẫn chứng: Tôi là người kém sức khoẻ. Từ nhỏ đã hay đau yếu. Mỗi lần trái gió trở trời là tôi lại xụt xịt. Rất khó chịu!...

Thí sinh thứ ba, một thanh niên tuổi chừng hăm mấy, viết ngay không chần chừ: Tôi chẳng có tài cán gì. Giữa đám đông bạn bè, tôi chẳng biết ca hát. Mấy đứa bạn cứ trêu chọc bảo tôi giọng ngang như cua bò. Bực tức và chán ghê!...

158Thí sinh thứ tư toan đặt bút xuống viết thì khựng lại. Rồi anh suy nghĩ có vẻ rất căng thẳng. Cuối cùng, quyết định nộp giấy trắng
Kết quả cuộc thi: Ba thí sinh đầu tiên được 1 điểm an ủi vì đã có... công viết. Còn thí sinh thứ tư thì phải lên gặp thầy để trình bày rõ lý do tại sao lại để giấy trắng.

Trong giờ sửa bài, giáo sư nhận xét chung:

Các bạn không được điểm cao vì bài các bạn không thể hiện được tư duy sâu sắc. Các bạn chỉ liệt kê những điều không như ý xảy ra trong cuộc đời. Ai cũng làm được như thế. Thực ra nó không đủ chứng minh rằng các bạn khổ vì góc nhìn đó quá hẹp.
Rồi giáo sư quay sang thí sinh thứ tư và hỏi:

Tại sao bạn để giấy trắng?
- Thưa giáo sư, thoạt đầu tôi cũng có khuynh hướng vội vàng liệt kê như các bạn kia. Nhưng tôi chợt giật mình...

Sao bạn lại giật mình?
- Dạ, xin cho phép tôi đứng lên trước mọi người để trình bày được dễ dàng hơn.

Thế rồi cậu khập khiễng bước lên trên. Quay xuống nhìn mọi người, cậu nở một nụ cười thân thiện. Người ta thấy mặt cậu một bên bị nám đen. Cậu nói:

- Hồi tôi còn nhỏ, bố mẹ phải đi làm ngoài đồng, chỉ có chị tôi và tôi ở nhà. Một hôm, chị đang nấu cơm thì bị cháy nhà. Như quý vị thấy, tôi bị phỏng nặng, bây giờ vẫn còn dấu cháy trên mặt. Năm tôi lên bảy, bố tôi qua đời. Một buổi tôi đi học, một buổi tôi phải đi bán vé số ở khu chợ gần nhà để phụ mẹ. Cách đây ít năm, trên đường đi nhà thờ về, có một chú kia nhậu say lái xe tông vào tôi khiến chân tôi bị tật từ hồi đó. Bây giờ mỗi khi trời trở lạnh, chân tôi cũng khá đau. Gần đây, tôi thú thật là tôi yêu một người con gái, nhưng tôi thế này thì làm sao xứng với người ta được!

Trong phòng lúc ấy có nhiều người. Giọng cậu yếu ớt nhưng ai cũng nghe rõ vì bầu khí lặng im đến lạ thường.

Nhưng sao bạn không viết những điều đau khổ này vào bài thi?
- Dạ không, vì tôi giật mình. Tôi giật mình khi tôi chợt nhớ lại lời của bạn tôi trong nhà thờ hôm Chúa Nhật. Anh ấy nói với mấy người nghèo khổ rằng: "Anh em thật có phúc." Thế là tôi khựng lại để suy nghĩ.

Rồi tôi nhận ra: để chứng minh tôi thực sự khổ thì tôi phải chứng minh cho được rằng tôi không có gì để hạnh phúc.

Mọi người càng chăm chú. Vị giáo sư lên tiếng:
Hay! Xin lỗi bạn, tôi không phải là Kitô hữu, vậy cho tôi hỏi anh bạn gì gì đó của bạn nói như thế nào về việc may phúc khiến bạn thay đổi cách nhìn như thế?

- Dạ thưa giáo sư, bạn tôi tên là Giêsu. Anh ấy nói: "Mắt anh em thật có phúc vì được thấy những điều đang thấy, tai anh em thật có phúc vì được nghe những điều đang nghe. Nhiều người mong mỏi được như anh em mà không được." (Mt 13:16-17).

Thưa giáo sư, lúc ấy tôi chợt nhìn thấy và nghe được nhiều điều may mắn trong cuộc sống của tôi.

Tôi có mẹ có chị. Nhà chúng tôi tuy chẳng kín cổng cao tường nhưng đùm bọc nhau ấm áp. Tôi có trái tim biết rung động. Tôi có lòng quảng đại. Tôi có lương tâm. Tôi có bạn bè nói chuyện. Tôi có nhiều người cầu nguyện cho tôi. Tôi được đi học. Tôi có trí khôn để nhận ra trong cái xui có cái hên, tức là trong nghịch cảnh có ân sủng.

Ví dụ: Vì lớn lên trong cảnh khó khăn, tôi thấy mình biết cảm thương với người nghèo hơn. Vì mang tật nguyền trên mình, tôi hiểu được nỗi đau của tha nhân. Vì thấy mình giới hạn, tôi đặt niềm tin vào Chúa nhiều hơn. À, cuối tuần nào tôi cũng được cùng mẹ và chị đi Lễ với bà con chòm xóm để nghe Lời Chúa.
Vì thế tôi không thể chứng minh là tôi khổ.

Cám Ơn

Tôi cúi đầu tạ ơn vì những ngày:
Ngày mẹ tôi đội thúng bắp đi khắp các nẻo đường rao bán, là những ngày mẹ tôi gầy gò ốm yếu, bao lần nhịn ăn cho tôi những hạt cơm ngon. Tôi không buồn vì những ngày tháng mẹ lam lũ, cũng chẳng trách chi những gian nan của cuộc sống.

Tôi vẫn cám ơn cuộc đời, những lúc gian nan kia đã làm cho chúng tôi biết sống trưởng thành với cuộc đời. Tôi cám ơn mẹ những thúng bắp đội bán nuôi con, những tháng ngày tảo tần, chỉ mong con sống xứng đáng.

Tôi cảm ơn những cuốc xích lô của ba cho các con ăn học. Không chỉ là những đôi chân miệt mài đạp xe để lăn trên các nẻo đường, mà còn là bài học dạy con nỗ lực để vượt qua những lúc khó khăn, không thuận tiện cho con đường tiến bước.

Tôi cám ơn những gian nan khó nhọc kia, ba mẹ cho các con biết giá trị của những lao động chính đáng, những đồng tiền nuôi con trong sạch.

Tôi cám ơn vì khi lớn lên rồi, có điều kiện hơn mới thấy rằng, đồng tiền có thể mua rẻ nhân phẩm của con người. Không vì chén cơm manh áo mà khuất đầu cúi phục trước những cám dỗ bán rẻ nhân tâm.

Khó nhọc đã dạy tôi nên người quý trọng những gì có được bằng mồ hôi nước mắt, khổ cực đã dạy chúng tôi nên những con người biết kiên nhẫn, tự thân nỗ lực không ngừng về phía trước.................

ST

10 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 21194)
Chẳng ai muốn nói dối, nhưng ngay cả khi thinh lặng thì sự thinh lặng ấy vẫn luôn mang nhiều ý nghĩa khi đối chiếu với lời hằng sống : « Ta là Đường và là Sự Thật » để tự trả lời cho lòng mình rằng, ĐƯỜNG ấy sẽ đưa ta đến đâu ? SỰ THẬT ẤY đang là sự thật nào, bên này hay bên kia dãy Phyrené ?.
10 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 22292)
Ngày nay có một thánh đường lớn, cũng gọi là Vương cung Thánh đường, được xây tại nơi Đức Mẹ Guađalúpê đã hiện đến với con dân của Người. Giáo hoàng Bênêđictô XIV đã đặt Đức Mẹ Guađalúpê làm bổn mạng đất nước Mêxicô. Đức Mẹ Guađalúpê cũng là Vị bổn mạng của dân châu Mỹ Latinh và đất nước Phi-luật-Tân. Chúng ta hãy cầu khẩn Đức Mẹ Guađalúpê ban cho những ơn cần thiết. Đức Mẹ là người Mẹ dịu hiền và nhân hậu sẽ cầu xin cùng Thánh Tâm Chúa Giêsu, Con Mẹ cho chúng ta.
09 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 18306)
Đừng sống nhanh đến nỗi bạn quên mất mình từng ở đâu và sẽ đi đến đâu. Cuộc sống không phải là cuộc đua mà là một chuyến du lịch để thưởng thức từng bước đường của cuộc đời. Chúng ta có quá nhiều việc phải lo đúng không, gia đình, công việc ngốn quá nhiều thời gian khiến chúng ta dường như quên mất thời gian để tận hưởng cuộc sống.
08 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 17129)
Thế nhé bạn! khi vui tìm đến âm nhạc thì khi buồn cũng vậy nhé! Nó sẽ đưa ta đến một cái xứ thâm trầm nhẹ nhàng và thanh thoát, để hồn ta được bay lên, để cái vòng tay bè bạn được nối dài thêm, để hồn người thêm rộng mở đón lấy vị ngọt cuộc đời, và cũng có thể là trái đắng, nhưng hồn nhiên là được… Chỉ mong thế thôi.
07 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 17428)
Mỗi chúng ta được ví như những quản lý đặc biệt của Thiên Chúa. Chúa dựng nên chúng ta, trao ban sức khỏe, thời giờ, tài năng cùng nhiều điều khác, đặc biệt trao quyền tự do tham vấn, chọn lựa, đầu tư vào bất cứ điều gì mình muốn và phải có trách nhiệm cho việc đầu tư này.. Chúng ta đã đầu tư vào đâu, đã quản lý cuộc đời ta thế nào…??? Làm theo ý Chúa hay làm theo ý riêng mình; hy sinh dấn thân để mở rộng Nước Chúa hay quăng mình như thiêu thân làm nô lệ cho ba thù…???
05 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 18170)
Cuối cùng, những ai quan tâm đến “luyện ngục” sẽ thắc mắc không biết ý nghĩa của Tháng Các Linh Hồn là gì. Những việc mình đang làm như xin Lễ, cầu nguyện, làm việc bái ái,… sẽ có lợi gì cho những người đã qua đời? Câu trả lời rất đơn giản nếu tất cả các việc trên được đặt trong chiều kích hiệp thông và nhập thể. Tất cả công trình tạo dựng của Thiên Chúa hiệp thông sâu xa trong Người. Đây chính là ý nghĩa rất đẹp, rất tuyệt vời của mối dây liên kết nhân loại mà Giáo hội vẫn gọi là “mầu nhiệm Các Thánh thông công
05 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 16382)
Yêu thương không phải là cho đi một cái gì. Nhưng là cho đi chính mình. Yêu thương là tận hiến, là quên mình để phục vụ người khác. Nhưng làm sao chúng ta có thể cho đi chính mình hay hiến thân phục vụ, nếu chúng ta vẫn còn nô lệ chính bản thân và lòng ích kỷ. Nếu chúng ta chỉ tìm kiếm những gì đem lại tiện nghi, dễ dãi cho bản thân, nếu chúng ta chỉ bận tâm tránh né những gì gây phiền toái cho mình, làm sao có thể nói được là chúng ta biết cho đi, biết hiến thân một cách chân thành.
05 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 17836)
Con đường Giêsu đã cắm những mốc trên lộ trình trần gian qua cuộc sống 33 năm trời với những “đèn xanh”, “đèn đỏ” ở những giao lộ để hướng dẫn cho người ta một lối đi có chọn lựa. Người ta sẽ được trở nên chính mình trong con đường của Đức Giêsu và được sống sự sống của Ngài khi được nhập tịch trong thế giới mà Đức Giêsu đã đi vào. Thế giới của thần linh là đích điểm mà con người hằng khao khát và đạt tới sẽ diễn ra trong niềm tin của họ như một “tấm thẻ” để bảo đảm cho thủ tục của cuộc nhập tịch sau cùng được trọn vẹn.
03 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 16908)
Mừng nhớ Thánh Carôlô Bôrôlômêô hôm nay, chúng ta được mời gọi noi gương thánh nhân làm môn đệ cho Chúa bằng một đời sống đạo trưởng thành với một lối sống dấn thân phục vụ Chúa nơi tha nhân.
02 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 20475)
Từ ngày 01.11 đến ngày 08.11 này, các tín hữu thành kính đi viếng nghĩa địa cũng được hưởng nhờ một Ơn Đại Xá, nhưng phải chỉ cho các linh hồn.