Hội nhập
Ghi danh
9:45 SA
Thứ Ba
3
Tháng Mười
2023
20 Tháng Năm 20218:30 CH(Xem: 4261)
Trong những khó khăn và nguy hiểm, hãy nhớ đến Mẹ – hãy réo gọi Mẹ! Đừng để danh thánh Mẹ rời xa môi miệng bạn. Hãy tưởng nghĩ đến Mẹ luôn luôn! Có Mẹ, bạn sẽ không lạc lối. Được Mẹ chở che, bạn sẽ không sợ gì. Mẹ sẽ dẫn bạn đến với Chúa Giêsu, Đấng Cứu Độ của bạn!”
07 Tháng Mười 20161:17 CH(Xem: 14676)
Ở thành Chieti miền Naple, có một người làm nghề đặt nợ ăn lãi. Y chẳng biết ai, chỉ biết có tiền. Với hạng khổ rách áo ôm y cũng chẳng thông cảm mà còn bóc lột tận xương tủy, chẳng tha. Chúa đã phạt y phải bệnh phong hủi từ đầu đến chân. Bao nhiêu tiền của đổ ra để uống thuốc cũng đều vô ích, tiền mất tật mang. Không còn trông được người thế gian cứu chữa, Y chạy đến Đức Mẹ Loretta và vẫn tha thiết xin Mẹ cứu chữa rồi sai người bỏ vào hòm tiền khấn nơi bàn thờ Đức Mẹ một trăm đồng vàng.
15 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 15804)
Vậy nếu cha không hy sinh chết thay cho 1 bạn tù, thì cũng chỉ ít hôm nũa Cha cũng sẽ bị quân Đức giết chết. Nhưng cái chết sau này dù cũng có giá trị tử đạo đấy, nhưng cũng không sao bằng cái chết hy sinh của Cha. Cái chết hy sinh ấy làm nổi bật cái gíá trị của cuộc đời thánh thiện của cha thánh Kolbe.
BÀI MỚI NHẤT
Rồi trong ngày thánh nhân rửa tội, mẹ đỡ đầu trông thấy trên trán chú bé một ngôi sao sáng, chiếu tỏa chung quanh. Do đó tại sao ngày nay khi tạc tượng thánh Đa Minh, người ta cũng tạc luôn tượng con chó đang ngậm đuốc sáng nằm dưới chân, còn trên trán ngài thì có ngôi sao sáng. Ngài được mệnh danh là "con chó của Thiên Chúa", luôn theo chân Chúa Giêsu để bảo vệ đàn chiên khỏi sói dữ và lạc giáo.
Trái lại thế giới trần gian chúng ta thật nghèo nàn, đui mù và ơ hờ khi dự thánh lễ; tình yêu chúng ta cho Chúa quá nghèo nàn; không có sự tôn kính nồng nhiệt thiết tha, không có lòng sốt mến, say mê đối với Thiên Chúa cao cả quyền uy như lòng thành kính sốt mến vô biên của triều thần thánh trên Thiên Đàng. Nếu Thiên Chúa mở mắt chúng ta ra, chúng ta sẽ thấy được bao sự kỳ diệu mà con mắt trần tục không thấy.”
Cha Pio Câu chuyện xảy ra tại nước Ý vào thời Cha thánh Pio thành Pietrelcina (1887-1968) còn sống. Nó minh chứng khi tín hữu nói lời lộng ngôn thì ma quỷ xuất hiện ngay bên cạnh kẻ dám xúc phạm đến danh thánh THIÊN CHÚA và trở thành người thân trong gia đình của kẻ nói lời phạm thượng.
KHÁCH THĂM VIẾNG
100,000

Về người Do thái và người Samaria

25 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 9968)
hoc_song_dao_logo-contentHỏi:

Nguoi Samaritano cung tin Chua nua, nhung ho khong tho phuong tai den tho Jesuralem nhu nguoi Do-Thai. (Cau chuyen Chua gap nguoi dan ba Samario dang muc nuoc o gieng miền Samaria, Chua Giesu den xin nuoc va noi quá khứ của bà nen ba da tin vao Chua).

Nguoi Samario, trong kinh thanh noi den 2 lan, lần trên và lan Chúa nói trong dụ ngôn "nguoi di duong bi cuop danh va duoc nguoi Samario tot cuu giup". Vay cả nguoi Samario va nguoi Do-Thai cung tho phuong mot Thien-Chua a ?

(Thuan Phan, TX)


Đáp:

Theo sách Các Vua quyển II chương 17 (2V 17,6.24), khoảng năm 720 (trước CGS), bấy giờ Samaria và Giudêa là 2 nước riêng biệt. Vua Assur người Assyri xâm chiếm nước Samaria và bắt người dân Samaria đi đày bên nước Mêdi, ngược lại vua đem dân từ Babilon, Kuta...đến sống trà trộn với người Samaria còn ở lại. Hai bên cưới gả nhau trở thành dân hỗn hợp (dân Chúa và dân ngoại). Đó là tội không thể tha theo luật Do thái, những người lấy chồng ngoại này mất quyền làm người Do thái. Ngày nay, nếu gia đình Do thái có đứa con nào "xé rào" đi lấy ngoại bang, gia đình sẽ coi như người con ấy đã chết, gia đình sẽ làm lễ an táng người con tội lỗi cách tượng trưng.

Về sau, nước Giudêa cũng bị dân ngoại xâm lăng, đền thờ Giêrusalem cũng rơi vào tay dân ngoại, dân Do thái bị đi đày tại Babilon, nhưng họ ngoan cố không chịu mất gốc, họ cho mình vẫn là Do thái.

Đến thời Esdra và Nehemia dân lưu vong được trở về quê cũ. Họ sửa lại đền thờ Giêrusalem đã bị dân ngoại làm ô uế, thờ Chúa Giavê tại đền thờ này. Nhân dịp này, người Samaria tìm đến cộng tác, nhưng người Giudêa khinh bỉ ho, không cho cộng tác, người Giuđea cho người Samaria là bọn mất gốc, là dân ngoại... Từ đó người Samaria chống đối người Do thái, người Samaria xây đền thờ riêng thờ Chúa Giavê tại núi Garisim, và không cho người Giuđea qua lại Samaria...Sự xung đột xảy ra vào khoảng năm 450 trước CGS, và vẫn còn gay gắt vào thờ CGS.

http://tailieuThanhMau.net
"Ngươi không được tạc tượng, vẽ hình bất cứ vật gì ở trên trời cao, cũng như dưới đất thấp, hoặc ở trong nước phía dưới mặt đất, để mà thờ. Ngươi không được phủ phục trước những thứ đó mà phụng thờ: vì Ta, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi (Xh 20,4-5) Sách Đệ nhị luật viết thêm: "Vì ngươi đã không nhìn thấy một hình thể nào trong ngày Chúa nói với ngươi từ trong khối lửa ở núi Horeb, cho nên ngươi đừng để mình bị suy đồi, đừng làm một hình ảnh nào, điêu khắc, tượng trưng cho bất cứ vật gì" (Đnl 4,15-16). Đàng khác, tâm trí người thời Cựu ước còn dễ "lẫn lộn" giữa Thiên Chúa và thần linh ngoại giáo nên Chúa phải cấm ngặt. Nhưng dần dần, Chúa cũng cho họ những biểu tượng như "cho đúc con rắn bằng đồng, làm khám chứng thư và các thiên thần kêrubim".
-Để bảo vệ đức tin duy nhất cho tín hữu, Giáo hội dạy: Những kinh không có Imprimatur (được in) của ĐGM địa phương thì không được đọc trong nhà thờ, nhà nguyện giáo xứ, cộng đoàn (theo ý Giáo luật số 827, 4). Nhưng ông bạn thấy không có điều gì trái tín lí, luân lí của Hội thánh như đã học biết, thì có thể đọc riêng như một lời cầu nguyện, nếu hợp với mình. Không thích thì đốt bỏ đi cách tử tế. Dầu sao cũng nên tôn kính hình ảnh đạo.
" Ảnh tượng đã làm phép, đã cũ nát, được đốt hay xé bỏ đi cách trọng kính. Các tranh ảnh, bìa báo in hình Chúa Đức Mẹ chưa làm phép có thể xé bỏ, không phải áy náy (nguyên tắc luân lý). Thực tế: Thế nhưng đối với nhiều người công giáo Việt, vứt bỏ ảnh tượng, xé đi, đốt đi, họ không đành lòng, giữ lại thì nhiều quá, không biết để đâu. Xin đề nghị một giải pháp dung hòa: Những tượng ảnh nào còn dư không dùng tới khi di chuyển sang nhà mới, nên bỏ vào một thùng giấy, dán vài chữ " Ai muốn lấy, mời tự nhiên". Rồi xin phép cha sở, cha quản nhiệm, đem ra để cuối nhà thờ cho những ai cần thì đem về thờ, kính tại nhà họ...
Đáp: Cám ơn ông đã đặt câu hỏi. Có lẽ lu bu nhiều chuyện nên các "linh mục có trách nhiệm" quên nhắc cho giáo dân. Tiện đây, tôi xin nhắc lại những điều tốt đẹp và sinh nhiều ơn ích này: - Điều thuộc đức tin là: "Giáo hội có quyền ban Ân xá". (sách Denzinger giữ các tài liệu của Tòa thánh số: 989,998). - Ân xá là ơn Giáo hội ban nhờ công nghiệp Chúa Giêsu, Đức Mẹ và các Thánh, để tha hình phạt tạm người ta phải chịu bởi những tội đã được Chúa tha.
Ân xá là ơn Giáo hội ban nhờ công nghiệp Chúa Giêsu, Đức Mẹ và các Thánh, để tha hình phạt tạm người ta phải chịu bởi những tội đã được Chúa tha. Ân xá có hai loại: Đại xá (tha hết), và Tiểu xá (tha một phần). Mọi tín hữu có thể lãnh đại xá, tiểu xá cho mình hoặc nhường lại cho người đã qua đời (Giáo Luật 994). Muốn hưởng ân xá, tín hữu phải có những điều kiện sau:
1. Phải đọc kinh hay làm việc Giáo hội dạy để lãnh ân xá. Trước khi đọc kinh hay làm việc ấy phải giục lòng ăn năn chê ghét dốc lòng chừa mọi tội trọng, tội nhẹ đã phạm Tông huấn Ânxá 26). 2. -Xưng tội ít nhiều ngày trước hoặc sau ngày lãnh đại xá (hiểu là trước sau vài 3 tuần). -Rước lễ chính ngày lãnh đại xá.
Ăn chay là hình thức đền tội của Cựu Ước và Tân Ước. Chúa Giêsu giữ chay 40 đêm ngày để làm gương cho các tín hữu. Trong GHCG, ăn chay kiêng thịt có mục đích và ý nghĩa như sau: