GIỆT-SI-MA-NI
Nửa đêm đã ngả trăng tà,
Thượng tuần sớm úa là đà non Tây.
Phố phường an giấc ngủ say,
Gió ngừng hơi thở hàng cây trơ buồn.
Không gian vườn Giệt buồn vương,
Như đồng cảm nỗi bi thương con Trời.
Máu hòa lẫn vạt mồ hôi,
Bản tính loài người, chao đảo tâm can.
Cha ơi con trẻ nài van,
Cất đi chén đắng ắp đang ngập hồn.
Nhưng đừng theo ý riêng con,
Một vâng Thiên lệnh cho tròn trước sau!
Quỳ nơi tảng đá nguyện cầu,
Mong ơn an ủi vơi sầu đêm nay.
Xin đem chút mảnh hình hài,
Tử sinh trao phó vào tay quan phòng.
Và dâng trọn tấm linh hồn!…
- Bóng Tà Dương