TRONG VƯỜN CÂY DẦU
Màn đêm bao phủ mờ sương,
Thượng tuần trăng sớm chìm buông non đoài.
Đêm hè vạn vật ngủ say,
Canh khuya lặng lẽ bóng ai âu sầu.
Cô đơn quỳ góc vườn dầu,
Ngước trông lên cõi trời cao nguyện thầm.
Mồ hôi máu quyện châu thân,
Thấm qua lớp vải ướt dầm áo trong.
Cha ơi xin đoái thương con!
Chén này đắng quá bồ hòn ngậm sao?
Cất đi có được không nào,
Để con khỏi phải uống vào đắng cay.
Chớ đừng theo ý con đây!
Một vâng trọn vẹn điều này thủy chung ...
Tác giả: Bóng Tà Dương