đêm tĩnh lặng ru hồn vào giấc ngủ
thả hồn ra cho hồn bay thảnh thơi
ngủ là chết một đêm dài đến sáng
chết là ngủ yên không thức dậy được
hồn sẽ bay về đến chốn siêu linh
đến trước thánh nhan hồn liền sấp mình
chỉ lắng nghe mà không lời biện bạch
Đấng chí công sẽ hỏi tội vô ngần
Ở thế gian tôi làm được gì chăng ?
hay tôi lười biếng không làm gì cả?
lúc bấy giờ tôi thật tình cảm tạ
Đấng nhân từ chẳng cần chấp tội chi
người yêu tôi nên người chẳng cần gì
là Thiên Chúa, Người cho tôi tất cả
dù yếu hèn tôi cảm tạ tri ân
bồng tôi lên lúc tôi say giấc nồng
tôi ngụp lặn trong ân tình Thiên Chúa
đêm tĩnh lặng tôi nguyện xin thề hứa
chỉ yêu “Người” là Thiên Chúa toàn năng.
08/08/2012
p. trần đình phan tiến