"Mọi người chúng ta phải ra trước toà án Chúa Kitô, để ai nấy lãnh nhận phần thưởng hay hình phạt, tuỳ theo việc lành hay việc dữ mình đã làm, khi hồn còn ở trong thân xác.” (2/ Cô-rin-tô 5: 10)
NỖI VUI -SƯỚNG CỦA NGƯỜI LÀNH VÀ CẢNH HÃI HÙNG CỦA KẺ DỮ
I. Trước toà án Chúa Giêsu
Chúng ta hãy xem xét một linh hồn khi ra trước toà Chúa để chịu phán xét: Bản cáo-trạng, việc luận-án và bản án.
Thoạt tiên, linh hồn đến trước toà Đấng thẩm phán: Các nhà thần-học đều đồng quan-điểm nhận rằng, cuộc phán xét riêng được diễn ra ngay chính nơi bệnh-nhân vừa tắt thở; cũng chính nơi đó linh hồn vừa ra khỏi xác, liền chịu phán xét: “Anh em hãy sẵn sàng, vì chính vào giờ anh em không ngờ, Con Người sẽ đến.” (Luca 12,40).
Thánh Au-gus-ti-nô nhấn mạnh: “Đối với người lành, Chúa thật đáng mến yêu. Đối với kẻ dữ, Chúa thật đáng kinh sợ.”
Kẻ dữ sẽ kinh sợ biết bao, khi phải nhìn vẻ mặt uy-nghiêm của Đấng Thẩm-phán chí công:“Cơn thịnh-nộ của vua là sứ giả của sự chết, nhưng người khôn ngoan làm nguôi lòng Ngài.” (Cách-ngôn 16:14 )
Thánh Bê-na-đô nói rằng kẻ dữ bị khiếp-sợ khi thấy mặt Đấng phán xét hơn là thấy hỏa-ngục. Một đứa trẻ có lỗi phải lo buồn khi phải ra trước mặt cha mẹ. Kẻ dữ lại phải đau khổ hơn biết bao , khi phải trình diện trước toà thẩm-phán Chúa Giêsu, mà suốt đời kẻ đó đã xúc-phạm: “Họ nhìn xem người mà họ đã đâm.” (Gioan 19 : 37 )
II. Nỗi khốn khổ cho kẻ dữ
Nhìn thấy Chúa Giêsu, những kẻ tội-lỗi bị dày xéo biết bao, khi nghĩ đến Chúa đã chịu chết để cứu-chuộc họ, mà họ luôn vong-ân bạc-nghĩa, bằng cách xúc-phạm đến Người. Chúa Giêsu, Đấng thẩm-phán, ngự đến mang theo những thương-tích xưa trong cuôc tử-nạn để cứu-chuộc thiên hạ. Những thương-tích đó an-ủi những người lành thánh và làm kinh-hoàng các tội-nhân.
Khi Ông Giu-se nói với các anh em:“Đây tôi là Giu-se mà các anh đã bán.”
Thánh-Kinh đã ghi lại:“Các anh em quá sợ hãi nên im thim-thíp, không nói được lời nào.” (Sáng-thế 45 :3 )
Thử hỏi, những kẻ có tội sẽ trả lời Chúa làm sao, khi họ đã lợi-dụng lòng khoan-nhân của Chúa để sống bê-tha tội-lổi suốt đời.
Euse-bi-ô E-mis-sơ-nô đã kêu lên: “Hỏi còn mặt mũi nào để những kẻ dữ van-nài lòng từ-bi của Chúa, khi họ phải xét xử về tội khinh-bỉ lòng từ-bi của Người.”
Thánh Au-gus-ti-nô thử hỏi họ: “Họ phải làm gì đây? Chạy trốn ư? Trước mặt họ ngự đến vị thẩm-phán uy-nghiêm, dưới chân họ cửa hỏa-ngục mở sẵn, bên này là các tội-lỗi họ sẵn sàng tố-cáo họ, bên kia các quỷ dữ chực sẵn để thi hành bản án, thêm vào đó tiếng lương-tâm, dày-xéo họ. Họ chạy trốn vào đâu?”
LỜI NGUYỆN CẬY TRÔNG
Lạy Chúa Giêsu, con luôn kêu cầu danh Chúa. Danh Chúa an-ủi con, khuyến-khích con, nhắc con nhớ lại Chúa là Đấng Cứu-Chuộc con, vì Chúa đã chết để con được sống đời đời. Xin Chúa đoái nhìn đến đứa con đang sấp mình dưới chân Chúa ăn-năn khóc-lóc vì các tội đã phạm.
Con biết rằng con đáng phạt trong hỏa-ngục, mỗi lần con phạm một tội trọng. Con không đáng được thứ tha nữa, nhưng cậy về công-nghiệp của Chúa để con xin ơn tha-thứ. Xin Chúa thứ tha cho con trước khi Chúa đến phán-xét con. Các thương-tích của Chúa đáng làm con kinh sợ, nhưng bây giờ chúng lại cho con nguồn cậy-trông.
Lạy Đấng Cứu-Chuộc con, con dốc lòng chấp nhận mọi đau khổ và thà mất mọi sự ở trần gian hơn là mất ơn nghĩa Chúa. Con yêu Chúa hết lòng.
“Xin Chúa thương đến con theo lòng nhân-hậu của Chúa.”
Lạy Mẹ Maria, Mẹ từ-bi, đấng bầu-cử cho các tội-nhân, xin giúp con để con hết sức chê ghét các tội-lỗi con đã phạm. Xin thứ tha cho con theo lòng thương yêu vô cùng của Chúa. Lạy Nữ-Vương và là Mẹ con, con yêu Chúa và đặt tất cả tin tưởng vào Mẹ.
(Thánh An-Phong Ligouri do Phêrô Bùi Đắc Hữu chuyển ngữ)
NỖI VUI -SƯỚNG CỦA NGƯỜI LÀNH VÀ CẢNH HÃI HÙNG CỦA KẺ DỮ
I. Trước toà án Chúa Giêsu
Chúng ta hãy xem xét một linh hồn khi ra trước toà Chúa để chịu phán xét: Bản cáo-trạng, việc luận-án và bản án.
Thoạt tiên, linh hồn đến trước toà Đấng thẩm phán: Các nhà thần-học đều đồng quan-điểm nhận rằng, cuộc phán xét riêng được diễn ra ngay chính nơi bệnh-nhân vừa tắt thở; cũng chính nơi đó linh hồn vừa ra khỏi xác, liền chịu phán xét: “Anh em hãy sẵn sàng, vì chính vào giờ anh em không ngờ, Con Người sẽ đến.” (Luca 12,40).
Thánh Au-gus-ti-nô nhấn mạnh: “Đối với người lành, Chúa thật đáng mến yêu. Đối với kẻ dữ, Chúa thật đáng kinh sợ.”
Kẻ dữ sẽ kinh sợ biết bao, khi phải nhìn vẻ mặt uy-nghiêm của Đấng Thẩm-phán chí công:“Cơn thịnh-nộ của vua là sứ giả của sự chết, nhưng người khôn ngoan làm nguôi lòng Ngài.” (Cách-ngôn 16:14 )
Thánh Bê-na-đô nói rằng kẻ dữ bị khiếp-sợ khi thấy mặt Đấng phán xét hơn là thấy hỏa-ngục. Một đứa trẻ có lỗi phải lo buồn khi phải ra trước mặt cha mẹ. Kẻ dữ lại phải đau khổ hơn biết bao , khi phải trình diện trước toà thẩm-phán Chúa Giêsu, mà suốt đời kẻ đó đã xúc-phạm: “Họ nhìn xem người mà họ đã đâm.” (Gioan 19 : 37 )
II. Nỗi khốn khổ cho kẻ dữ
Nhìn thấy Chúa Giêsu, những kẻ tội-lỗi bị dày xéo biết bao, khi nghĩ đến Chúa đã chịu chết để cứu-chuộc họ, mà họ luôn vong-ân bạc-nghĩa, bằng cách xúc-phạm đến Người. Chúa Giêsu, Đấng thẩm-phán, ngự đến mang theo những thương-tích xưa trong cuôc tử-nạn để cứu-chuộc thiên hạ. Những thương-tích đó an-ủi những người lành thánh và làm kinh-hoàng các tội-nhân.
Khi Ông Giu-se nói với các anh em:“Đây tôi là Giu-se mà các anh đã bán.”
Thánh-Kinh đã ghi lại:“Các anh em quá sợ hãi nên im thim-thíp, không nói được lời nào.” (Sáng-thế 45 :3 )
Thử hỏi, những kẻ có tội sẽ trả lời Chúa làm sao, khi họ đã lợi-dụng lòng khoan-nhân của Chúa để sống bê-tha tội-lổi suốt đời.
Euse-bi-ô E-mis-sơ-nô đã kêu lên: “Hỏi còn mặt mũi nào để những kẻ dữ van-nài lòng từ-bi của Chúa, khi họ phải xét xử về tội khinh-bỉ lòng từ-bi của Người.”
Thánh Au-gus-ti-nô thử hỏi họ: “Họ phải làm gì đây? Chạy trốn ư? Trước mặt họ ngự đến vị thẩm-phán uy-nghiêm, dưới chân họ cửa hỏa-ngục mở sẵn, bên này là các tội-lỗi họ sẵn sàng tố-cáo họ, bên kia các quỷ dữ chực sẵn để thi hành bản án, thêm vào đó tiếng lương-tâm, dày-xéo họ. Họ chạy trốn vào đâu?”
LỜI NGUYỆN CẬY TRÔNG
Lạy Chúa Giêsu, con luôn kêu cầu danh Chúa. Danh Chúa an-ủi con, khuyến-khích con, nhắc con nhớ lại Chúa là Đấng Cứu-Chuộc con, vì Chúa đã chết để con được sống đời đời. Xin Chúa đoái nhìn đến đứa con đang sấp mình dưới chân Chúa ăn-năn khóc-lóc vì các tội đã phạm.
Con biết rằng con đáng phạt trong hỏa-ngục, mỗi lần con phạm một tội trọng. Con không đáng được thứ tha nữa, nhưng cậy về công-nghiệp của Chúa để con xin ơn tha-thứ. Xin Chúa thứ tha cho con trước khi Chúa đến phán-xét con. Các thương-tích của Chúa đáng làm con kinh sợ, nhưng bây giờ chúng lại cho con nguồn cậy-trông.
Lạy Đấng Cứu-Chuộc con, con dốc lòng chấp nhận mọi đau khổ và thà mất mọi sự ở trần gian hơn là mất ơn nghĩa Chúa. Con yêu Chúa hết lòng.
“Xin Chúa thương đến con theo lòng nhân-hậu của Chúa.”
Lạy Mẹ Maria, Mẹ từ-bi, đấng bầu-cử cho các tội-nhân, xin giúp con để con hết sức chê ghét các tội-lỗi con đã phạm. Xin thứ tha cho con theo lòng thương yêu vô cùng của Chúa. Lạy Nữ-Vương và là Mẹ con, con yêu Chúa và đặt tất cả tin tưởng vào Mẹ.
(Thánh An-Phong Ligouri do Phêrô Bùi Đắc Hữu chuyển ngữ)