CHƯA ĐƯỢC NHÌN THẤY THIÊN NHAN CHÚA
LÀ HÌNH KHỔ ĐAU ĐỚN NHẤT CỦA LINH HỒN NƠI LUYỆN NGỤC
Có một thiếu nữ kia đạo đức sốt sáng lắm, hay cầu nguyện cho các linh hồn nơi luyện ngục.
Một hôm, cô xem thấy một bà cô quen biết hiện về mình mặc áo trắng, khăn phủ đầu cũng màu trắng, tay bà ấy cầm tràng hạt là dấu chỉ khi còn sống bà kính mến Đức mẹ lắm.
Bà bảo cô rằng :
- Tôi đang phải giam trong luyện ngục, tôi không phải chịu hình khổ nào cả, nhưng chưa được xem thấy mặt Đức Chúa Trời, mà nguyên sự ấy thôi đã đủ làm tôi đau đớn cay đắng hơn mọi hình khổ khác !
Trong hai tháng trời, bà hiện về với cô hơn 200 lần, những kêu van khóc lóc xin cô cầu nguyện cho. Bà ấy ước ao khao khát xem thấy mặt Đức Chúa Trời quá trí người ta hiểu, mà bởi vì chẳng được xem thấy tỏ tường thì tìm dịp cho được xem thấy Người ngự trong hình bánh, cho nên hay hiện về lúc thầy cả dâng lễ và cho người ta chịu lễ.
Thiếu nữ thấy bà hiện về cùng mình luôn mãi làm vậy thì thương lắm, cô ra sức đọc kinh cầu nguyện xưng tội chịu lễ và hãm mình đền tội chỉ cho bà.
Hết hai tháng tròn, cô thấy bà hiện về sáng láng tốt lành đưa tin cho cô biết mình đã được lên thiên đàng và hết lòng cám ơn cô vì đã cầu nguyện cho mình.
TÍCH CÁC LINH HỒN