Hồi còn là học sinh, Thomas a Kempis, tác giả cuốn Gương Chúa Giêsu chuyên chăm học khoa đời đến nỗi quên lãng cả việc đạo đức thường nhật, nhất là các việc quen làm mọi ngày để tôn kính Đức Mẹ theo lời mẹ cậu dạy từ thuở mới khôn. Dần dà đã quên hẳn thói lành đó. Dầu vậy, cậu Thomas vẫn còn giữ được tâm hồn gây thơ trong trắng.
Đức Mẹ muốn cảnh tỉnh Thomas đã cho cậu mơ trong một giấc ngủ, thấy mình đang ở trong lớp học với các bạn, bỗng được Đức Mẹ hiện đến sáng láng đẹp đẽ vô cùng. Đức Mẹ vòng quanh lớp học âu yếm an ủi từng học sinh.
Thomas hồi hộp chờ đợi Đức Mẹ đến an ủi mình, nhưng cậu đã thất vọng vì khi đến gần mình, Đức Mẹ không tỏ dấu yêu thương âu yếm mà trái lại bằng cặp mắt nghiêm nghị, Đức Mẹ trách Thomas: “Con đừng mong cho Mẹ âu yếm, vì con không trung thành với Mẹ. Dầu những việc lành con đã làm, những kinh con đã quen đọc xưa để tôn kính Mẹ. Sao con chóng thay đổi thế?”
Quở trách xong, Đức Mẹ biến đi. Thomas thấy mình xấu hổ lo sợ quá, giật mình thức giấc, quyết chí sửa mình lại, và cố gắng sống đời thánh thiện hơn trước...!
LẠY MẸ MARIA.. !
Đời người có đạo phúc thay!
Có Chúa có Mẹ đắng cay không gì
Đau buồn sầu khổ cũng qua
Ngày mai tươi sáng đêm qua thật rồi.
Xin Mẹ tiếp tục yêu thương
Chuyển thông ơn Chúa tình thương tuyệt với
Con đây hạnh phúc thật say!
Ơn thánh Chúa Mẹ phủ đầy đời con. ..Amen...!.