Phần chúng ta, chúng ta hãy yêu thương, vì Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta trước – 1 Ga 4:19
Là con người, chúng ta có thể vững vàng và chắc chắn trong cách cư xử mọi lúc – khi người khác thất thường và không thể đoán trước. Tình cảm và tính khí của chúng ta có thể đạt tới mức tốt nhất nơi chúng ta – đôi khi vào một lúc nào đó chúng ta không muốn những điều đó.
Ông Simôn Phêrô là tấm gương nổi bật về nghịch lý của con người.
Trong Mt 14, chúng ta thấy ông Phêrô đi trên nước với Chúa Giêsu nhưng rồi ông chìm dần. Trong Mt 16, ông kéo Chúa Giêsu ra để trách Ngài, nhưng rồi ông bị Chúa Giêsu trách mắng là Satan. Trong Mt 17, ông nói với Chúa Giêsu rằng nếu có thể ở lại trên núi thì ông làm vài cái lều. Trong Mt 18, chúng ta thấy ông chém đứt tai một tên lính để bảo vệ Chúa Giêsu, nhưng Ngài lại chữa lành tai cho hắn. Trong Mt 26, chúng ta thấy ông chối Chúa Giêsu tới ba lần.
Nhưng trong Mt 16, cũng con người ấy, ông Phêrô được Chúa Giêsu gọi là “đá tảng” mà Ngài sẽ xây dựng Giáo hội của Ngài. Trong Mc 8, ông Phêrô tuyên xưng Chúa Giêsu là Đức Kitô. Cuối cùng, trong Cv 2, chúng ta thấy ông Phêrô rao giảng và hướng dẫn nhiều người tin nhận Đức Giêsu Kitô.
Làm sao Chúa Giêsu có thể coi thường ngư phủ kém lòng tin, thất thường và khó đoán này, và thấy một con người của đức tin, dám chống lại Hỏa Ngục để bảo vệ Giáo Hội, và đi ngược lại truyền thống để đem Tin Mừng tới mọi nơi chứ?
Thiên Chúa nhìn bạn với con mắt như vậy. Ngài thấy mọi tài năng, kỹ năng và phẩm chất hướng dẫn bạn phục vụ tha nhân ngày nay. Hãy luôn biết rằng Thiên Chúa nhìn bạn với ánh mắt của lòng yêu thương, ân sủng và lòng thương xót. Ngài tin tưởng bạn. Hãy tín thác vào Ngài!
Lạy Đấng Tạo Hóa, con xin tạ ơn Ngài về cuộc sống của con và cho con có cơ hội để biết cho đi hằng ngày. Con xin cảm tạ Ngài đánh giá cao về con và ban tài năng cho con để sinh ích lợi cho chính con và cho người khác. Ước gì con luôn chỉ tôn vinh Ngài, luôn coi trọng sự sống của con và của người khác.