Hội nhập
Ghi danh
4:15 SA
Thứ Sáu
11
Tháng Mười
2024
BÀI MỚI NHẤT
Còn theo Đức Phanxicô: “Kinh Mân Côi là kinh đi theo tôi suốt đời. Đó là kinh của những người đơn sơ và của các thánh.” Trong phần kết luận, linh mục Amorth nhấn mạnh đến vai trò trọng tâm của Mẹ Maria trong cuộc chiến chống sự dữ. Một cuộc chiến mà cá nhân ngài, trong tư cách là người trừ quỷ ngài đã chạm trán, đối với ngài, đây là cuộc chiến thách đố lớn nhất của thời buổi này.
Và rồi đêm nào cũng thế.. cho đến một lần kia anh tìm được cây thập giá vừa ý nhất, nhẹ nhàng và êm ái nhất, vác về nhà. Nhưng ôi khi nhìn kỹ lại thì ra đó chính là cây thập giá đầu tiên mà Chúa đã trao cho anh ngày nào !
Con xin kính chào quý Tuyên Uý, quý anh chị trong Ban Chấp Hành Tổng Hội Mân Côi. Con mới bổ nhiệm chị Lucia Trần thị Hội làm Hội trưởng MC tại Tp Portland.
KHÁCH THĂM VIẾNG
100,000

Từ đáy lòng của một người Hồi giáo chân thực

08 Tháng Bảy 20165:45 CH(Xem: 10809)

From the heart of an honest Muslim.

Tác giả bài viết dưới tiêu đề "Từ đáy lòng của một người Hồi giáo chân
bong_hoa_14thực" là bác sỉ Tawfik Hamid, một nhà thông thái Ai cập với bằng cấp Y
sỉ nội khoa và bằng Cao học tâm lý nhận thức và kỷ thuật giáo dục.

From the heart of a Muslim
Từ đáy lòng của một người Hồi Giáo chân thực.

Tôi được sinh ra là người Hồi Giáo và đã sống suốt cuộc đời như một
tín đồ Hồi Giáo.
Sau những cuộc tấn công khủng bố man rợ khắp nơi trên thế giới của
hành tinh này qua bàn tay của những anh em hồi giáo của tôi, và sau
quá nhiều hành vi bạo lực của những tín đồ hồi giáo ở nhiều nơi trên
thế giới, tôi - một người hồi giáo và là một con người, cảm thấy có
trách nhiệm nói lên và kể ra sự thật để bảo vệ cho thế giới, kể cả
người hồi giáo, tránh khỏi một tai họa có thể thấy trước và một trận
chiến giữa các nên văn minh.
Tôi phải thừa nhận rằng giáo huấn hiện hành của hồi giáo kích động bạo
lực và sự thù ghét đối với những người không phải là tín đồ hồi giáo.
Chúng ta, những người hồi giáo là những kẻ cần phải thay đổi.
Cho đến nay, chúng ta vẫn chấp nhận chế độ đa thê, sự bạo hành thể xác
của bọn đàn ông đánh đập người phụ nữ và sự tử hình đối với những
người bỏ đạo hồi để qua các tôn giáo khác.
Chúng ta chưa từng bao giờ có được một lập trường rõ ràng và vững chắc
chống lại quan niệm về nạn nô lệ hoặc chiến tranh, chống lại phương
thức truyền bá đạo chúng ta bằng cách chế ngự những kẻ khác vào đạo
hồi và buộc họ phải trả một loại thuế nhục nhả gọi là Jizia. Chúng ta
đòi người khác phải tôn trọng tôn giáo của chúng ta, trong khi chúng
ta lúc nào cũng chưởi lớn (bằng tiếng Ả Rập) những kẻ ngoại đạo trong
những buổi cầu nguyện vào ngày thứ sáu trong các thánh thất hồi giáo.
Chúng ta phát ra thông điệp nào cho con cháu của chúng ta khi chúng ta
gọi những người Do Thái là “đồ hậu sinh của loài heo khỉ” ? [dù rằng
người Ả Rập và người Do Thái đều là hậu duệ của ông Abraham] ! Phải
chăng đó là một thông điệp của tình thương và hòa bình, hay là một
thông điệp của sự thù hận ?
Tôi đã từng đi vào nhà thờ và các hội đường ở đó họ đang cầu nguyện
cho những người hồi giáo. Trong khi đó thì mọi lúc chúng ta đều nguyền
rủa họ, và dạy cho những thế hệ con cháu chúng ta phải gọi họ là “bọn
bất trung” và thù ghét họ.
Chúng ta lập tức nhảy cửng lên theo “phản xạ của đầu gối” một cách tự
đông để bào chữa cho Tiên Tri Mohammed khi có ai đó tố giác ông ta là
kẻ thích ấu dâm trong khi chúng ta lại hãnh diện về câu chuyện trong
sách đạo hồi của chúng ta kể rằng ông ấy đã cưới một bé gái bảy tuổi
(tên là Aisha) làm vợ khi ông ta đã ngoài 50 tuổi.
Tôi cảm thấy buồn khi nói rằng nhiều người, nếu không phải là hầu hết
chúng ta, đầu hân hoan trong vui sướng sau vụ 9/11 và sau nhiều vụ tấn
công khủng bố khác. Trước mặt truyền thông thì người Hồi giáo tố giác
những vụ tấn công đó, nhưng chúng ta lại khoan dung cho nhũng kẻ khủng
bố hồi giáo đó và có thiện cảm với lý tưởng của họ. Đến nay thì những
vị đỉnh cao “lừng danh” trong giáo quyền đã không hề ban bố một Fatwa
hay là một thông báo tôn giáo nào để tuyên bố rằng Bin Laden là một
tên lạc đạo, trong khi đó thì nhà văn Rushdie lại bị tuyên bố là tên
lạc đạo cần phải giết chết chiếu theo luật Sharia của hồi giáo chỉ vì
ông ta viết ra một cuốn sách chỉ trích đạo hồi.
Những người hồi giáo đã biểu tình để đòi quyền được đạo đức hơn là
những gì họ đã có tại Pháp, biểu tình đó là để chống lại lịnh cấm
choàng khăn trùm đầu Hejab, nhưng chúng ta đã không biểu tình với một
niềm đam mê như thế đối với một số quá lớn những vụ ám sát khủng bố.
Chính sự im lặng tuyệt đối của chúng ta đối với những kẻ khủng bố đã
khiến chúng có thêm năng lực để tiếp tục thực hiện những hành vi xấu
xa của chúng.
Chúng ta, những người hồi giáo phải chấm dứt mang cái nguyên nhân gây
ra các khó khăn của chúng ta gán lên đầu người khác hoặc lên sự xung
đột giữa Do Thái và Palestine. Đây là một vấn đề lương thiện khi xác
nhận rằng nước Do Thái là ánh sáng duy nhất của sự dân chủ, của văn
minh, của nhân quyền trong khối các quốc gia Trung Đông.
Chúng ta đã xua đuổi những người Do Thái ra khỏi hầu hết các xứ ả rập
mà không chút bồi thường hoặc thương xót để biến họ thành những “người
Do Thái vô quê hương” trong khi đó thì nước Do Thái đã chấp nhận cho
hơn một triệu người ả rập được sống trong lòng của họ, xem họ như
những công dân Do Thái để họ được hưởng đầy đủ quyền lợi của con
người.
Ở nước Do Thái, những phụ nữ ả rập không thể bị đánh đập một cách hợp
pháp bởi bọn đàn ông, và mọi người đều có thể thay đổi niềm tin của họ
mà không sợ bị kết án tử hình bởi luật “lạc đạo” của hồi giáo, trong
khi đó trong thế giới của hồi giáo, không một ai được hưởng một cái gì
trong những quyền lợi đó.
Tôi đồng ý là những người dân Palestine đang đau khổ, nhưng họ đau khổ
là vì những kẽ lãnh đạo của họ hư hỏng chứ không phải vì Do Thái.
Thật hiếm thấy những người Ả Rập đang sống tại Do Thái bỏ ra đi để về
sống trong những nước ả rập. Ngược lại chúng tôi thấy hàng ngàn người
dân Palestine vui sướng đi lao động tại nước Do Thái là “kẻ thù của
họ”. Nếu nước Do Thái đối xử tàn tệ với người Ả Rập như có kẻ đã rêu
rao, thì hẳn chúng ta sẽ thấy được một hiện tượng trái ngược lại.
Chúng ta, những người Hồi Giáo, cần phải gánh vác những nan đề của
chúng ta và đối mặt với chúng. Chỉ có lúc đó chúng ta mới có thể giải
quyết được vấn nạn để bắt đầu một kỷ nguyên mới sống trong hòa hợp với
tình nhân loại của con người.
Những vị lãnh đạo tôn giáo phải chứng minh một lập trường rõ ràng và
vững chắc chống lại việc đa thê, ấu dâm, nô lệ, kết án tử hình đối với
những kẻ bỏ đạo Hồi qua các tôn giáo khác, họ phải kết án những sự bạo
hành thể xác của bọn đàn ông lên phụ nữ, và khuynh hướng tuyên chiến
với những kẽ ngoại đạo để bành trướng Hồi Giáo.
Khi đó, và chỉ có khi đó thì chúng ta mới có quyền đòi hỏi những kẻ
khác tôn trọng tôn giáo của chúng ta. Thời điểm đã đến để chúng ta
chấm dứt sự giả đạo đức của chúng ta và công khai nói : “Chúng tôi,
những người Hồi Giáo phải thay đổi.”

Tawfik Hamid
Tác giả bài viết dưới tiêu đề "Từ đáy lòng của một người Hồi giáo chân
thực" là bác sỉ Tawfik Hamid, một nhà thông thái Ai cập với bằng cấp Y
sỉ nội khoa và bằng Cao học tâm lý nhận thức và kỷ thuật giáo dục.
Không phải ngày nào chúng ta cũng có thể đọc một bài viết như thế với
lời khuyên tỏa ra một tầm mức quan trọng lớn. Thế giới cần nhiếu người
như ông ta, người đầy đủ can đảm để đối mặt với thực tế.
Z.T.

http://4freedoms.com/group/reformers/forum/topics/from-the-heart-of-a-muslim-by-tawfik-hamid

Ruồi chết vì mật ngọt Đàn bà chết vì đàn ông khéo miệng. Đàn ông chết vì đàn bà đẹp Còn cha mẹ chết vì con bất hiếu
ban_tay_nang_do40 tuổi, 50 tuổi nhìn lại ngẩn ngơ.... Sau một hành trình gian nan .... Chợt nhận ra cha mẹ già nơi quê nghèo là cả kho báu .... Vội vàng quay về thì không còn nữa. Sáng nay chạnh lòng vì một bệnh nhân 45 tuổi đến khám với lý do mệt mỏi, chán ăn, đi tiểu có kiến bu .... Kết quả siêu âm: Theo dõi u gan đa ổ, nghi HCC (Hepatocellular carcinoma, ung thư biểu mô tế bào gan). - Nhập viện nhe anh. - Không được đâu. Nhà tôi neo người lắm. - Vợ con anh đâu? - Mới có vợ mới, nói đúng hơn là bồ nhí, chưa có con. Còn vợ con trước do tôi nhậu quá, họ bỏ đi rồi. - Cha mẹ anh đâu? - Ông bà ở quê. Nhưng thôi, nghe tin này ổng bả sao sống nổi. - Anh thật sự thương họ à? - Bác sĩ nói gì kì vậy? - Thế một năm 365 ngày, anh gặp ổng bả mấy ngày. - Dịp Tết ... nhưng mà hình như loáng thoáng thôi vì bận nhậu với bạn bè, lối xóm .... Khi bệnh nhân lầm lũi ra về hẹn tuần sau nhập viện, mình lại tiếp tục công việc khám bệnh. Nếu đúng là ung thư gan đa ổ, mong bệnh nhân chiến đấu
1. Bớt thời lượng đọc sách báo, xem ti vi, để tăng thêm thời gian mà tiêu hóa chúng. 2.Tránh xa những cuộc đối thoại tiêu cực và những người có tư tưởng tiêu cực. 3. Đừng ôm ấp hận thù và sự giận dữ. Học cách quên lãng và biết tha thứ.
Hai cây Trúc giống nhau, một cây dùng làm sáo, một cây dùng làm giá phơi đồ. Một hôm, cây dùng làm giá phơi đồ mới hỏi cây dùng làm sáo: "Tại sao chúng ta sinh ra cùng một nơi, đều là Trúc trên núi. Nhưng tôi mỗi ngày đều phải dãi nắng dầm mưa, còn bạn lại rất đáng tiền?" Sáo trả lời: "Bởi vì bạn chỉ chịu một nhát dao khi bị chặt ra, còn tôi đã trải qua hàng ngàn nhát dao, được người ta chế tạo cẩn thận".Hai cây Trúc
1. Mỗi lần bạn mỉm cười với một người, thì đó là một hành động của tình yêu, một món quà cho người đó và là một điều tốt đẹp - Mother Teresa. 2. Tôi đã mỉm cười ngày hôm qua. Tôi đang mỉm cười ngày hôm nay và khi ngày mai đến, tôi sẽ mỉm cười. Vì đơn giản, cuộc sống quá ngắn để ta khóc về mọi thứ - Santosh Kalwar.
1. Khi bạn có cảm tưởng là có ai đó tránh gặp bạn, vậy đừng làm phiền họ nữa. 2. Tôi cảm tạ Chúa vì những phúc lành mà tôi nhận được trong cuộc đời: gia đình, bạn bè và Thiên Chúa. Mọi người đều ở trong tâm tưởng tôi mỗi ngày. 3. Hạnh phúc là có một gia đình lớn, yêu thương nhau, săn sóc nhau, thân mật với nhau và ở gần nhau.
Lạy Chúa Giêsu, đời chúng con từ nhỏ đến nay thường bị sa vào nhiều đam mê; hết đam mê này đến đam mê khác. Xin Chúa GIêsu giúp chúng con có khả năng kìm hảm được các đam mê xấu của chúng con càng sớm càng tốt; để không vì chúng mà chúng con lại chểnh mảng đời sống cầu nguyện [đọc các sách thiêng liêng, suy niệm Lời Chúa, nhận lảnh các phép Bí Tích, v.v]; chểnh mảng các việc làm bác ái, các bổn phận và trách nhiệm hàng ngày đối với cá nhân mình, gia đình mình... Amen. Có người nói : ''Người ta cấm đầu, cấm cổ làm việc để kiếm được thật nhiều tiền; rồi lại dùng tiền để chữa bệnh do làm việc quá độ gây ra.''.
Làm hại thân xác, xúc phạm thân xác, làm nhục thân xác mình chính là làm điều có lỗi với Tạo Hoá. Thân xác con người được dựng nên là để chuyển tải tình yêu và chỉ được dùng để hướng đến tình yêu. Phải biết trân quý thân xác mình, nhận thức rằng thân xác ấy là nơi Thiên Chúa ngự trị, và được thánh hoá bằng ân sủng của Thánh Thần, thì con người mới có thể sống giới tính của mình một cách trưởng thành và đúng đắn.
Trời sinh ra muôn loài muôn vật, trâu chó dê ngựa… Người là sinh vật cao nhất, “Tối linh ư vạn vật”. Ta được làm người. Ấy là điều sướng thứ nhất. Trời sinh có người tàn tật, đui què. Ta được lành lặn, ấy là điều sướng thứ hai. Người đời thường vì sự giàu có, danh vọng mà phải gian khổ. Ta có ăn đủ một ngày ba bữa, không lo lắng gì cả. Ấy là điều sướng thứ ba. Còn như sinh lão bệnh tử là điều không ai tránh được. Ta cũng như mọi người, thì việc gì phải buồn.
1- Tránh xa những cuộc đối thoại tiêu cực và người tiêu cực. 2- Đừng ôm ấp hận thù và sự giận dữ. Học cách quên lãng và biết tha thứ. 3- Đừng ganh tị với người khác.