Hỏi: Bệnh nhân hôn mê, rút ống thở cho chết được không?
Đáp: GHCG luôn Tôn trọng mạng sống cách tự nhiên:

1/hôn mê lâu dài:
có quyền được tiếp tục chuyền nước và dinh dưỡng, kể cả bằng phương pháp nhân tạo, đến khi bn chết tự nhiên.
2/ dù không sử dụng lí trí bình thường:
bao lâu họ còn sống, thì họ có quyền được chuyền nước và khí thở, nhất là khi họ còn hấp thụ được, và có lợi cho họ.
(Ngày 14-9-2007 trả lời những câu hỏi do HĐGMHK nêu, Bộ đức tin đã công bố văn kiện dưới hình thức hỏi-thưa, xác định:
a- Nghĩa vụ theo luân lý là "phải tiếp tục cung cấp nước và lương thực, qua đường tự nhiên hoặc nhân tạo, cho bệnh nhân trong tình trạng thực vật (vegetative state). Vì đó là phương thế bình thường để duy trì sự sống.
b- Việc cung cấp này không thể bị ngưng, dù bác sĩ tuyên bố "bệnh nhân hôn mê sẽ không bao giờ tỉnh lại".
c- Nhưng nếu bệnh nhân không thể tiếp nhận nước và lương thực, hoặc khi cung cấp nước và lương thực trở nên "gánh nặng quá" cho bệnh nhân thì thôi.
(coi NSTrái Tim Đức Mẹ tháng 11-2007 trang 11)
Nguyên tắc:
1. " Nếu bệnh nhân đã tới tình trạng vô vọng thì không cần kéo dài mạng sống thể lý. Trường hợp này, có thể rút bỏ phương tiện ngoại thường (rút ống thở), để trở lại phương tiện tự nhiên.
2. Bệnh nhân có quyền từ chối những phương pháp chữa trị ngoại thường.
3. " Không có gì ngược ích chung khi Y sĩ thấy rằng bệnh nhân vô phương chữa trị, nên ngưng các cố gắng cứu chữa bệnh nhân.
(Chỉ dẫn của Bộ Đức Tin ban hành tháng Năm 1980 như sau:
"Khi cái chết không thể tránh được đã gần kề, dù có dùng phương cách nào đi nữa; được cho phép lương tâm quyết định từ chối (refuse) các hình thức trị liệu không mấy bảo đảm mà còn phiền hà (only secure a precarious and burdensome) để kéo dài sự sống; tuy nhiên vẫn phải duy trì cách trị liệu thông thường cho bệnh nhân".
(Liệu cách khôn ngoan cho bệnh nhân biết tình trạng của họ để họ dọn mình về cùng Chúa).
http://tailieuThanhMau.net
Đáp: GHCG luôn Tôn trọng mạng sống cách tự nhiên:

1/hôn mê lâu dài:
có quyền được tiếp tục chuyền nước và dinh dưỡng, kể cả bằng phương pháp nhân tạo, đến khi bn chết tự nhiên.
2/ dù không sử dụng lí trí bình thường:
bao lâu họ còn sống, thì họ có quyền được chuyền nước và khí thở, nhất là khi họ còn hấp thụ được, và có lợi cho họ.
(Ngày 14-9-2007 trả lời những câu hỏi do HĐGMHK nêu, Bộ đức tin đã công bố văn kiện dưới hình thức hỏi-thưa, xác định:
a- Nghĩa vụ theo luân lý là "phải tiếp tục cung cấp nước và lương thực, qua đường tự nhiên hoặc nhân tạo, cho bệnh nhân trong tình trạng thực vật (vegetative state). Vì đó là phương thế bình thường để duy trì sự sống.
b- Việc cung cấp này không thể bị ngưng, dù bác sĩ tuyên bố "bệnh nhân hôn mê sẽ không bao giờ tỉnh lại".
c- Nhưng nếu bệnh nhân không thể tiếp nhận nước và lương thực, hoặc khi cung cấp nước và lương thực trở nên "gánh nặng quá" cho bệnh nhân thì thôi.
(coi NSTrái Tim Đức Mẹ tháng 11-2007 trang 11)
Nguyên tắc:
1. " Nếu bệnh nhân đã tới tình trạng vô vọng thì không cần kéo dài mạng sống thể lý. Trường hợp này, có thể rút bỏ phương tiện ngoại thường (rút ống thở), để trở lại phương tiện tự nhiên.
2. Bệnh nhân có quyền từ chối những phương pháp chữa trị ngoại thường.
3. " Không có gì ngược ích chung khi Y sĩ thấy rằng bệnh nhân vô phương chữa trị, nên ngưng các cố gắng cứu chữa bệnh nhân.
(Chỉ dẫn của Bộ Đức Tin ban hành tháng Năm 1980 như sau:
"Khi cái chết không thể tránh được đã gần kề, dù có dùng phương cách nào đi nữa; được cho phép lương tâm quyết định từ chối (refuse) các hình thức trị liệu không mấy bảo đảm mà còn phiền hà (only secure a precarious and burdensome) để kéo dài sự sống; tuy nhiên vẫn phải duy trì cách trị liệu thông thường cho bệnh nhân".
(Liệu cách khôn ngoan cho bệnh nhân biết tình trạng của họ để họ dọn mình về cùng Chúa).
http://tailieuThanhMau.net